I-sai-a 41:13-20
13Đức Chúa phán:
Chính Ta, Đức Chúa, là Thiên
Chúa của ngươi,
Đấng cầm lấy tay phải ngươi và phán bảo:
“Đừng sợ, chính Ta phù trợ ngươi.
14Đừng sợ, hỡi Gia-cóp, loài sâu bọ,
hỡi Ít-ra-en, kẻ mọn hèn.
Chính Ta phù trợ ngươi -sấm ngôn của Đức Chúa-,
Đấng cứu chuộc ngươi là Đức Thánh của Ít-ra-en.”
15Này đây Ta sẽ biến ngươi thành một cái bừa
vừa sắc vừa mới và đầy mũi nhọn.
Ngươi sẽ dày đạp và nghiền nát núi non,
sẽ làm cho các đồi nên như trấu.
16Ngươi sẽ rê chúng, gió sẽ cuốn đi
và bão táp sẽ phân tán chúng.
Còn ngươi, vì Đức Chúa, sẽ mừng vui hoan hỷ,
vì Đức Thánh của Ít-ra-en, sẽ hãnh diện, tự hào.
17Những ai nghèo hèn, khốn khổ,
tìm nước không ra, lưỡi khô vì khát,
Ta, Đức Chúa, Ta sẽ đáp lời, Ta, Thiên Chúa của Ít-ra-en,
Ta sẽ không bỏ rơi chúng.
18Ta sẽ khai mở sông ngòi trên các đồi trọc,
và khe suối dưới các lũng sâu.
Ta sẽ biến hoang địa thành hồ ao,
biến đất khô nên mạch nước dồi dào.
19Và trong vùng hoang địa,
Ta sẽ trồng bá hương, keo, sim với ô-liu;
trên những dải đất hoang, Ta sẽ cho mọc lên một trật
nào trắc bá, nào du, nào hoàng dương,
20để cùng một lúc, thiên hạ đều nhìn ra và nhận biết,
nghiền ngẫm và hiểu rằng:
điều ấy, bàn tay Đức Chúa đã làm nên,
điều ấy, Đức Thánh của Ít-ra-en đã tạo thành.
(Trích Sách I-sai-a, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh
Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay mở đầu bằng một thông
điệp quan trọng: “Đừng sợ hãi.” Hãy hình dung những lời sau đây được nói với tôi,
“Chính Ta, Đức Chúa, là Thiên Chúa của
ngươi, Đấng cầm lấy tay phải ngươi và phán bảo: ‘Đừng sợ, chính Ta phù trợ ngươi.’” Những lời này của Chúa, Đấng Cứu Chuộc tôi,
Đấng Thánh của Israel, có ý nghĩa gì đối với tôi hôm nay? Có lẽ tôi cần sự giúp đỡ của Ngài ngày hôm
nay. Tôi dành một chút thời gian để nói
chuyện với Chúa về nỗi sợ hãi hoặc mối quan tâm của tôi, hoặc có lẽ là những
điều dành cho Thế giới.
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc
nhiều lần, và chú ý đến tất cả những lời hứa của Chúa bắt đầu bằng những lời: “Ta
sẽ…” Bài đọc hôm nay mở đầu với việc
Chúa hứa nắm lấy tay tôi và kết thúc bằng việc tuyên bố: “Bàn tay của Chúa đã
làm nên điều này”. Giờ đây trong những
giây phút còn lại của giờ cầu nguyện, tôi muốn tưởng nhớ và tạ ơn về những cách
tôi đã trải nghiệm bàn tay của Chúa trên cuộc đời tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment