Gioan 21:15-19
15Sau khi dùng bữa với các môn đệ tại Biển Hồ Ti-bê-ri-a, Đức Giê-su Phục
Sinh hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến
Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp:
“Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên
con của Thầy.” 16 Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông
Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?” Ông
đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của
Thầy.” 17 Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông
Gio-an, anh có thương mến Thầy không?” Ông
Phê-rô buồn vì Người hỏi tới lần thứ ba: “Anh có thương mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy
biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su
bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo thật
cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra
cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19 Người
nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Nhiều Kitô hữu đã quen biết với bài đọc
hôm nay về bữa ăn sáng bên biển hồ giữa Chúa Giêsu và các môn đệ, trong đó có
Phê-rô. Sau khi ăn, Chúa Giêsu hỏi
Phê-rô ba lần, ông có yêu mến Ngài hơn những người khác không. Tôi không nên để sự quen thuộc này làm cho
giờ cầu nguyện trở nên nhàm chán; hoặc, đọc câu chuyện này như là câu chuyện
của Phê-rô chẳng liên quan gì đến tôi.
Nếu có người nào đó hỏi tôi có yêu mến Chúa không, có lẽ tôi sẽ dễ dàng
trả lời: “Có!”, “Dĩ nhiên rồi!”. Tuy
nhiên, trong giờ cầu nguyện này, nếu Chúa Giêsu hỏi trực tiếp tôi câu hỏi này,
tôi sẽ trả lời Ngài như thế nào? Nếu tôi
trả lời: “Có”, Ngài sẽ nhờ tôi chăm sóc đàn chiên nào của Ngài? Có thể đó là cha mẹ già của tôi? Có thể đó là con cái của tôi? Có thể người thân của tôi đang đau bệnh? Có thể đó là chồng/vợ của tôi? Có thể đó là một đoàn thể, cộng đoàn, hoặc xứ
đạo nào đó chăng? Tôi sẽ nói gì với Chúa
Giêsu khi được hỏi?
2. Chúa Giêsu nói với Phê-rô: “Lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy,
và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già,
anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng
muốn.” Câu nói này có áp dụng cho tôi? Có thể khi còn trẻ, tôi có thể tự tung tự
tác, muốn làm nhiều điều tôi muốn, nhưng khi về già, khi sức khỏe không cho
phép, tôi cần phải khiêm nhường để được người khác giúp đỡ, tôi phải nghe theo
hướng dẫn của người khác. Có những điều
gì đã và đang xảy ra mà tôi chẳng muốn tiếp tục công việc, chẳng muốn nghĩ tới,
chẳng muốn quan tâm? Có một khó khăn nào
đó đang làm tôi chán nản và chùn bước trước những trách nhiệm mà Chúa đã trao
phó cho tôi? Tôi chia sẻ với Chúa những
khó khăn và chán nản ấy, để được mạnh sức.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment