Mát-thêu
28:8-15
8Các bà vội vã rời khỏi
mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức
Giê-su hay. 9 Bỗng Đức Giê-su
đón gặp các bà và nói: "Chào chị em!" Các bà tiến lại gần
Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người. 10 Bấy giờ, Đức
Giê-su nói với các bà: "Chị em đừng sợ! Về báo cho anh em của Thầy
để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó."
11Các bà đang đi, thì có
mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho các thượng tế biết mọi việc
đã xảy ra. 12 Các thượng tế liền họp với các kỳ mục; sau
khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn,13 và bảo: "Các
anh hãy nói như thế này: Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã
đến lấy trộm xác. 14 Nếu sự việc này đến tai quan tổng
trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo cho các anh được vô
sự." 15 Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ
dạy. Câu chuyện này được phổ biến giữa người Do-thái cho đến ngày nay.
(Trích Phúc âm
Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi
ý cầu nguyện
1. Bài
đọc hôm nay bao gồm hai ý rất rõ: Thứ nhất, kinh nghiệm gặp Chúa Giêsu phục
sinh của các bà. Có lẽ, chẳng có đau khổ nào hơn nữa đối với các bà khi
phải chứng kiến Chúa Giêsu, người các bà yêu rất yêu đã bị kết án và chết đầy
khổ nhục trên thập giá. Các bà càng đau khổ bao nhiêu, giờ đây các bà
càng vui mừng bấy nhiêu vì Chúa Giêsu đã sống lại, như Phúc âm Mát-thêu kể
trước bài đọc hôm nay, rằng: “Sau ngày sa-bát, khi ngày thứ nhất trong
tuần vừa ló rạng, bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a, đi
viếng mộ. Thình lình, đất rung chuyển dữ dội: thiên thần Chúa từ trời
xuống, đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên; diện mạo người như ánh chớp,
và y phục trắng như tuyết. Thấy người, lính canh khiếp sợ, run rẩy chết
ngất đi. Thiên thần lên tiếng bảo các phụ nữ: ‘Này các bà, các bà đừng
sợ! Tôi biết các bà tìm Đức Giê-su, Đấng bị đóng đinh. Người không
có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nói. Các bà đến mà xem chỗ
Người đã nằm, rồi mau về nói với môn đệ Người như thế này: Người đã trỗi
dậy từ cõi chết, và Người đi Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ
được thấy Người. Đấy, tôi xin nói cho các bà hay.’” (Mt
18:1-7). Thiên thần nói Chúa Giêsu đã sống lại, tin này quá lớn, vượt sức
tưởng tưởng và hiểu biết của con người! Bởi từ trước đến giờ có ai đã
sống lại đâu, nên không lạ gì các bà vừa sợ mà cũng vừa mừng, không biết mình
có nghe lộn không. Các thánh giáo phụ đã từng nói, tin Thiên Chúa giáng
trần làm người là một bản tin kinh thiên động địa, không tưởng tượng được, mà
đến hai ngàn năm rồi, nhiều người vẫn chưa thể chấp nhận. Giờ đây, tin
Chúa sống lại cũng kinh thiên động địa không kém, khiến nhiều người cũng vẫn
không tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại. Tôi đặt mình vào trong bối cảnh
của bài đọc trên để hiểu tâm trạng của các bà khi vừa nghe tin Chúa Giêsu sống
lại. Nếu tôi có mặt ở đó, tôi có tin, có sợ, có hoang mang, có vui mừng,
có ngỡ ngàng? Mức độ cảm xúc của tôi lớn đến mức nào? Thiên thần
nói, Chúa Giêsu hẹn gặp mọi người ở Ga-li-lê-a. Ga-li-lê-a chính là nơi
mà các bà rất quen thuộc, vì đã sinh sống và làm việc ở đó, nơi các bà vẫn còn
có các bạn bè và gia đình ở đó, nơi các bà đã gặp và đi theo Chúa Giêsu trước
kia. Đây là điểm đáng cho tôi suy nghĩ. Đâu là Ga-li-lê-a của tôi
mà Chúa Giêsu Phục Sinh đang hẹn chờ gặp tôi ở đó? Đó chính là gia đình,
hàng xóm, sở làm, trường học của tôi hôm nay. Nếu tôi không gặp thấy Chúa
Giêsu Phục Sinh ở những chỗ này, tôi sẽ không gặp được Ngài ở bất cứ nơi nào
khác, kể cả sau khi chết.
2. Thứ
hai, Mát-thêu kể là binh lính đã được tiền của các thượng tế để tuyên truyền
những tin giả tạo về sự phục sinh của Chúa Giêsu. Hóa ra, chẳng phải hôm
nay mới có những người không mệt mỏi đang đủ mọi thứ tin vịt, tin giả trên các
trang mạng xã hội, chúng nhiều như cỏ, mà từ ngày xưa đã có các tin vịt nhằm
phủ nhận sự thật về Chúa Giêsu đã phục sinh. Tôi có thể dễ nhận ra đâu là
tin thật và đâu là tin giả. Có người nào đã dám đánh đổi cả mạng sống, cả
cuộc đời của họ vì một tin vịt nào đó mà họ đang cố gắng phổ biến không?
Trong khi đó cả 12 tông đồ, cùng hàng triệu Kitô hữu trong hai ngàn năm qua đã
và đang dùng cả đời sống của mình, mạng sống của mình để rao giảng một tin duy
nhất: Chúa Giêsu đã sống lại. Họ làm được như vậy là vì đã cảm nghiệm
được và đã được Chúa Giêsu biến đổi thực sự, khiến họ không thể nói khác hơn
được. Sau khi đọc lại bài đọc trên, tôi muốn tự hỏi: Tôi tin ai vào tin
của ai lúc này: các bà hay các thượng tế? Điều tôi tin hoặc đối tượng tôi
tin có đang đem cho tôi bình an, hay hoang mang? Hy vọng hay vẫn sống
trong thất vọng? Vui hay buồn? Lạc quan hay bi quan? Nên nhớ,
những gì đến từ Chúa luôn là niềm vui nhẹ nhàng, kéo dài mãi và có sức biến đổi
dời sống của tôi. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện này bằng bài hát, “Khải
Hoàn Ca,” sáng tác của Lm Nguyễn Duy, do Kiều Oanh trình bày, qua
đường dẫn sau đây: https://www.youtube.com/watch?v=vLdbhomUFm4
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment