Mát-thêu 6:1-6, 16-18
1Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ
rằng: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho
thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ
chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng. 2 Vậy
khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu
diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần
thưởng rồi. 3 Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết
việc tay phải làm, 4để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín
đáo, sẽ trả lại cho anh.
5“Khi cầu nguyện, anh em đừng làm như bọn
đạo đức giả: chúng thích đứng cầu nguyện trong các hội đường, hoặc ngoài các
ngã ba ngã tư, cho người ta thấy. Thầy
bảo thật anh em: chúng đã được phần thưởng rồi. 6 Còn anh,
khi cầu nguyện, hãy vào phòng, đóng cửa lại, và cầu nguyện cùng Cha của anh,
Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của
anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.
16“Rồi khi ăn chay, anh em chớ làm bộ rầu
rĩ như bọn đạo đức giả: chúng làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy là
chúng ăn chay. Thầy bảo thật anh em: chúng đã được phần thưởng rồi. 17 Còn
anh, khi ăn chay, phải rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm, 18 để
không ai thấy là anh ăn chay, ngoại trừ Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín
đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt
những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Ăn chay, cầu nguyện
và làm việc bác ái là cái kiềng ba chân trong linh đạo Do-thái. Chúa Giêsu đã không phá bỏ linh đạo kiềng ba
chân ấy, Ngài kiện toàn để, sao cho những thực hành linh đạo này thật sự có chiều
sâu, có Chúa và có nhau, thay vì chỉ là phô trương và chỉ nhắm vào cái tôi ích
kỷ. Chính vì Chúa Giêsu không bãi bỏ
linh đạo kiềng ba chân này mà Kitô giáo ngày hôm nay vẫn còn thực hành, và kể
đây là những thực hành rất quan trọng trong Giáo hội. Giờ cầu nguyện hôm nay, tôi có thể đọc lại ba
lời mời gọi trên của Chúa Giêsu và soi cuộc đời của tôi xem, bao lâu nay tôi đã
thực hành linh đạo kiềng ba chân này như thế nào. Tôi đã ăn chay, cầu nguyện, làm việc bác ái để
phô trương với thiên hạ, để mọi người khen là tôi đạo đức, quảng đại, hay vì muốn
được kết hiệp mật thiết với Chúa, và vì bị thôi thúc từ các giờ cầu nguyện bên Chúa
mà tôi vươn tới mọi người đau khổ quanh tôi?
Tôi để ý Chúa Giêsu ngắm nhìn tôi; Ngài sẽ nói gì với tôi về cách thực
hành đức tin của tôi bao lâu nay.
2. Tôi có thể chọn một
trong ba chân của kiềng linh đạo trên và sống cũng như thực hành đúng như điều Chúa
đang trông chờ ở tôi. Chắc chắn có nhiều
cách ăn chay và làm việc bác ái. Không hẳn
là phải nhịn mấy bữa ăn, nhưng ăn chay những cách nhìn và nói năng tiêu cực, đầy
xét đoán và chia rẽ. Không hẳn là quảng
đại dâng cúng bao nhiêu tiền cho tổ chức này, nhóm đoàn kia, nhưng là quảng đại
trong những lời thăm hỏi, sự quan tâm, lòng hiếu khách, óc xây dựng, tâm hồn
bao dung, tính hài hòa… Kể từ hôm nay,
tôi sẽ ăn chay như thế nào để giúp tôi gần Chúa và tha nhân hơn? Tôi sẽ cầu nguyện bằng cách đi vào nơi kín
đáo nhất trong tâm hồn tôi, nơi những vết thương âm thầm và niềm vui vượt trên
mọi ngôn từ, và chỉ mình Chúa và tôi biết mà thôi. Tôi sẽ làm việc bác ái như thế nào không phải
để cho người này người kia khen tôi, cho bằng giúp tôi trở thành một con người
biết yêu thương hơn, thành người hơn.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment