Mát-thêu 6:25-34
25Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ
rằng: “Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo lắng cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng
đừng lo lắng cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể
chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26 Hãy xem chim trời: chúng
không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn
nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn
chúng sao? 27 Hỏi có ai trong anh em có thể nhờ lo lắng mà
kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang không?
28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm
gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc
lên thế nào: chúng không làm lụng, không kéo sợi; 29 thế
mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng
không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ
ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như
thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém lòng tin!
31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi:
ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32 Tất cả những thứ
đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em
trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước
hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những
thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về
ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
(Trích Phúc âm Mát-thêu,
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay rất thích hợp để tôi suy niệm và cầu nguyện trong Ngày Đầu
Năm Tân Sửu. Chúa Giêsu nói với các môn
đệ năm xưa và cũng là với tôi ngày nay: “Đừng
lo lắng cho mạng sống!” Thoạt nghe
qua, tôi có cảm tưởng những lời Chúa Giêsu nói rất vô lý. Bởi có ai sống trên đời này mà không lo đâu, có
ngày nào mở mắt thức dậy mà không lo đâu, thậm chí đi ngủ vẫn cứ trằn trọc vì
lo lắng, và đặc biệt trong thời đại dịch toàn cầu này, khó khăn đủ mọi mặt, đặc
biệt khó khăn về tài chánh, nên ai mà chẳng lo?
Nhưng có thực sự Chúa Giêsu khuyên tôi sống thờ ơ, bàng quang, chẳng cần
quan tâm gì đến cuộc sống hằng ngày không?
Không. Chúa Giêsu nói tôi đừng lo
lắng (worry), nhưng hãy quan âm (concern). Chúa Giêsu không khuyên tôi sống bàng quang
và bất cần, nhưng khuyên tôi biết quan tâm và sống có trách nhiệm. Có một sự khác biệt lớn giữa “lo lắng” và “quan
tâm”. Trước hết, đối tượng của“lo lắng”là lo những không tưởng, vu vơ,
mơ hồ, chung chung, không cụ thể, hoặc ngoài khả năng, kiểu: “Lo bò trắng răng.” Chính vì thế, lo lắng khiến người ta cảm thấy
phiền lòng, khổ tâm, bối rối đến mức không làm gì được, hoặc mệt mỏi đến mức chẳng
muốn làm gì nữa. Nói chung, lo lắng có hại
cho sức khỏe; nó làm cho mọi hoạt động thiếu hiệu quả, khiến cho người ta trở
nên tiêu cực về chính mình và người khác, đồng thời đánh mất sự tin tưởng ở
Thiên Chúa. Trong khi, đó đối tượng của “quan tâm” là những gì rất rõ ràng, cụ
thể, chẳng hạn tôi phải lo sao có bữa ăn tối nay. Quan tâm là lo với sự sàng lọc và phân định để
biết phải làm gì và tránh gì, cách nào tốt nhất thì làm, cách gì dở hơn thì bỏ. Nói chung, quan tâm có chiều hướng tích cực
và luôn thúc đẩy tôi hành động. Trong
Năm Mới Tân Sửu này, có điều gì đang làm tôi lo lắng hay quan tâm? Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu, muốn Ngài
cùng quan tâm với tôi và chúc lành cho tôi.
2.
Giờ cầu nguyện hôm nay có thể dễ hơn nếu tôi đọc và suy ngẫm bài đọc hôm
nay giữa thiên nhiên, và rảo bước chậm rãi.
Để ý nghe những tiếng chim hót, những cánh hoa bên đường, những hạt nắng
đang làm cho cây nở hoa, chim cất tiếng ca và tôi trở nên sống động. Tôi hít thiệt sâu những sức sống Chúa đang
ban qua mọi sự quanh tôi và thở ra niềm vui, bình an, cùng mọi lo lắng vô ích,
để những vẻ đẹp quanh tôi tẩy trôi chúng đi.
Và tôi tiếp tục đi. Và tôi tiếp tục
thở, hít thật sâu. Tôi kết thúc giờ cầu
nguyện hôm nay bằng bài hát, “Lo Gì!” của Đức Dũng, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=UygBhv6zqAg
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment