Mát-thêu 10:7-13
7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông
Đồ rằng: “Anh em hãy đi rao giảng: Nước Trời đã đến gần. 8 Anh
em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh
phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh
em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng
kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường,
đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn. 11 “Khi
anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người
xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà
nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà
ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ; còn nếu nhà ấy không xứng
đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em.”
(Trích
Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay là
phần đầu tiên của Sứ Vụ Truyền Giáo trong Phúc âm Mát-thêu. Sau khi Chúa Giêsu đã đưa ra Hiến Chương Nước
Trời (Mt:8-9), với những phép lạ mà Ngài đã làm để các Tông đồ được tận mắt chứng
kiến và học hỏi, Ngài sai các ông đi rao giảng tin mừng: Các con hãy đi rao giảng
về Nước Trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền, và bài trừ ma quỷ. Như vậy sứ vụ của các Tông đồ rất rõ ràng, họ
đã đón nhận như thế nào từ Chúa, bây giờ đi chia sẻ như vậy. Tôi đã nhận được những gì từ Chúa? Những gì từ Chúa chính là: bình an, niềm vui, tình yêu, hòa hợp, tự do,
thanh thoát… Trong tôi có đang có những
điều này không? Tôi muốn chia sẻ những
điều này cho mọi người được không? Tôi
có thể ngồi bên Chúa và nói chuyện với Ngài, để lòng tôi tràn ngập những điều
thiện hảo này. Nếu không có những điều
này trong tâm hồn tôi, tất cả những gì tôi nói về Chúa sẽ chỉ dẫn đến chia rẽ,
hận thù và bệnh hoạn.
2. Hôm nay là Lễ Thánh Ba-na-ba, dù không ở trong Nhóm 12 Tông đồ đầu tiên của Chúa Giêsu, nhưng cũng như Phao-lô, ông cũng được gọi là Tông đồ (Cv 14:14). Tên ông xuất hiện nhiều nhất trong Sách Tông Đồ Công Vụ, và lác đác trong các thư của Phao-lô. Ông được biết với tên gọi ban đầu là Giuse, một người Do-thái giầu có thuộc dòng họ Lê-vi, sống tại đảo Cyprus, và có họ hàng với Thánh Mác-cô, người viết Tin Mừng (Col. 4:10). Sau khi đón nhận Tin mừng Phục sinh, các tông đồ đã gọi ông là Ba-na-ba, có nghĩa là con của sự an ủi, và đã trở thành một trong những nhà giảng thuyết giỏi, có ảnh hưởng rất lớn trong lịch sử Giáo hội sơ khai. Ông có một thửa đất, nhưng đã bán đi và lấy tiền đặt dưới chân các tông đồ (Cv 4:36-37). Chính ông đã đứng ra bảo lãnh cho Phao-lô, khi Phao-lô mới trở lại và còn bị nhiều nghi ngờ (Cv:27). Sau này, Ba-na-ba và Phao-lô đã là bạn đồng hành trong hành trình truyền giáo cho dân ngoại, tranh đấu quyết liệt cho dân ngoại khỏi phải cắt bì. Có người cho rằng Ba-na-ba là tác giả của Thư Do-thái. Chứng tỏ, Ba-na-ba là người đầy nhiệt huyết, có đầu óc cởi mở, nhưng đặc biệt hơn cả, ông là “người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin” (Cv 11:24). Tôi có thể học gì và bắt chước gì ở Thánh Ba-na-ba, khi mừng lễ của ngài hôm nay? Tôi trở nên người tốt hơn chăng? Tôi trở nên cởi mở, bao dung, và nhiệt huyết hơn cho Nước Chúa chăng? Tôi trở thành người có niềm tin mạnh mẽ hơn chăng? Tôi có thể cám ơn và nói chuyện với ngài trong giờ cầu nguyện này, vì nhờ ngài mà tôi có đức tin hôm nay.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment