Luca 5:17-26
17 Một hôm, khi Đức Giê-su giảng dạy, có mấy người Pha-ri-sêu và luật
sĩ ngồi đó; họ từ khắp các làng mạc miền Ga-li-lê, Giu-đê và từ Giê-ru-sa-lem
mà đến. Quyền năng Chúa ở với Người, khiến Người chữa lành các bệnh tật.18 Bỗng
có mấy người khiêng đến một bệnh nhân bị bại liệt nằm trên giường, họ tìm cách
đem vào đặt trước mặt Người.19 Nhưng vì có đám đông, họ không
tìm được lối đem người ấy vào, nên họ mới lên mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy
cùng với cái giường xuống ngay chính giữa, trước mặt Đức Giê-su.20 Thấy
họ có lòng tin như vậy, Người bảo: "Này anh, anh đã được tha tội
rồi."21 Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu bắt đầu suy
nghĩ: "Ông này là ai mà nói phạm thượng như thế? Ai có quyền tha tội,
ngoài một mình Thiên Chúa?"22 Nhưng Đức Giê-su thấu biết
họ đang suy nghĩ như thế, nên Người lên tiếng bảo họ rằng: "Các ông đang
nghĩ gì trong bụng vậy?23 Trong hai điều: một là bảo: "Anh
đã được tha tội rồi", hai là bảo: "Đứng dậy mà đi", điều nào dễ
hơn?24 Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền
tha tội -Đức Giê-su bảo người bại liệt-: tôi truyền cho anh: Hãy đứng dậy, vác
lấy giường của anh mà đi về nhà! "25 Ngay lúc ấy, người
bại liệt trỗi dậy trước mặt họ, vác cái anh đã dùng để nằm, vừa đi về nhà vừa
tôn vinh Thiên Chúa.26 Mọi người đều sửng sốt và tôn vinh Thiên
Chúa. Họ kinh hãi bảo nhau: "Hôm nay, chúng ta đã thấy những chuyện lạ kỳ!"
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh
Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Điểm đáng
chú ý trong bài đọc hôm nay có lẽ là những sự ngạc nhiên. Trước hết, sự ngạc nhiên của Chúa Giêsu và
đám đông dân chúng. Người bất toại và
những người khiêng này phải có một đức tin rất lớn vào Chúa Giêsu. Bất chấp bị đám đông cản lối, họ đã vẫn đến
được với Chúa Giêsu bằng con đường rất độc đáo và đầy sáng trạo: trèo lên mái
nhà, gỡ ngói nhà người ta, và thả bệnh nhân xuống. Chúa Giêsu và đám đông có lẽ đã trố mắt, sửng
sốt trước chiếc chõng đang từ từ được thả xuống trước mắt mọi người. Tôi muốn ở với niềm tin của họ và để niềm tin
ấy hâm nóng niềm tin của tôi vào Chúa Giêsu.
Tôi có tin và yêu Chúa Giêsu mạnh đến thế không? Ngay cả giờ cầu nguyện này, tôi có tin Ngài không,
hay chỉ ngồi cầu nguyện cho qua, cầu nguyện vì thói quen, cầu nguyện vì bắt
buộc?
2. Thứ đến là sự ngạc nhiên của các kinh sư và Pha-ri-sêu trước câu nói của Chúa Giêsu: "Này anh, anh đã được tha tội rồi." Sự ngạc nhiên của Chúa Giêsu và đám đông là sự mở ra, đón nhận, và chữa lành. Sự ngạc nhiên của các kinh sư và Pha-ri-sêu là sự khép kín, lên án và chối từ. Tôi đọc lại bản văn trên và để ý xem tôi bị lôi cuốn bởi sự ngạc nhiên nào nhất, và tôi muốn đi vào cuộc đối thoại với Chúa Giêsu từ điểm ngạc nhiên đó.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment