Monday, April 17, 2017

Thứ Ba Phục Sinh – 18-04-2017

 Thu Ba Phuc Sinh

Gioan 20:11-18

11Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà khóc?" Bà thưa: "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!" 14Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15Đức Giê-su nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?" Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về." 16Đức Giê-su gọi bà: "Ma-ri-a!" Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: "Ráp-bu-ni!" (nghĩa là "Lạy Thầy"). 17Đức Giê-su bảo: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: "Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em"." 18Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: "Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
(Trích Phúc âm Gioan theo bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Thật khó hiểu được tâm trạng của Maria đang trải qua lúc này.  Bà vừa chứng kiến cảnh Chúa chết tất tưởi trên thập giá, lòng bà tan nát đau thương, giờ đến xác của Ngài cũng mất.  Bà khóc.  Gioan không viết rõ hơn, nhưng thiết tưởng bà đã khóc thảm thiết lắm, bà khóc lớn lắm, bà khóc đến kiệt sức.  Sự sốt sắng của bà, nỗi khổ tâm và sự lo lắng của bà nói đến một tình yêu rất lớn dành cho Chúa Giêsu.  Điều này có giúp tôi thêm lòng thương Chúa hơn chăng?  Điều này có dẫn tôi đến một sự hiểu biết Chúa hơn chăng?  Tôi có thể nói chuyện với bà.  
2.     Trong tâm trạng đau buồn như vậy, không chỉ có thiên thần, mà cả Chúa Giêsu cũng đến an ủi bà, nhưng bà đã không nhận ra.  Kinh nghiệm của bà có giống kinh nghiệm của tôi chăng?  Phải chăng khi tôi đau khổ, tôi thường mang một cái nhình rất tiêu cực về niềm tin.  Tôi nghi ngờ sự hiện diện và tình thương của Chúa?  Tôi cho rằng Chúa không thương tôi?  Tôi muốn suy nghĩ về điều này trong giờ cầu nguyện này.
3.     Chúa Giêsu hiện ra với Maria, nhưng bà đã không nhận ra, cho đến khi Chúa gọi tên bà.  Tên gọi là một tiếng nói thân thương và quen thuộc nhất của một con người.  Khi yêu ai, người ta thường có những cách gọi tên rất khác, rất thân thương, rất thân mật, rất riêng tư.  Tôi sẽ gọi Chúa bằng tên gì?  Ngài sẽ gọi tôi bằng tên nào?  Chỉ khi nào Chúa gọi tôi bằng chính tên riêng của tôi mà Chúa biết khi ấy tôi mới nhận ra.  Tôi lắng nghe, tôi để ý Ngài thầm gọi tên tôi trong lúc này.  
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment