Mác-cô 4:26-34
26Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân chúng dụ ngôn này:
“Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống
đất. 27 Đêm hay ngày, người ấy ngủ hay thức, hạt giống vẫn
nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết. 28 Đất
tự động sinh hoa kết quả: trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau
cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt. 29 Lúa vừa chín, người
ấy đem liềm ra gặt, vì đã đến mùa.” 30 Rồi Người lại nói:
“Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được? 31 Nước
Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại nhỏ nhất trong các
hạt giống trên mặt đất. 32 Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc
lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ
dưới bóng.” 33 Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà giảng lời
cho họ, tuỳ theo mức họ có thể nghe. 34 Người không bao
giờ nói với họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng
khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.
(Trích
Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Hôm nay, tôi được mời gọi suy niệm về hai dụ ngôn cuối cùng trong Phúc âm
Mác-cô. Cả hai dụ ngôn về Nước Trời đều
có liên quan đến công việc đồng áng, chứng tỏ những người nghe Chúa Giêsu giảng
đều là những nhà nông. Tôi muốn tập
trung trước hết vào dụ ngôn thứ nhất, trong đó Chúa Giêsu nói Nước Trời ví như
nhà nông đi gieo hạt giống. Gieo hạt rồi,
nhà nông ngủ hay thức hạt giống vẫn nảy mầm, thành cây và đơm bông kết
trái. Như vậy, công việc của tôi là gieo
hạt giống Nước Trời, còn việc cho hạt giống ấy nảy mầm là việc làm của Thiên
Chúa. Hạt giống Nước Trời ấy chính là những
cử chỉ yêu thương, sự tôn trọng lẫn nhau, lòng chân thành, lối sống chân thật,
tình tương thân tương ái… Chúa Giêsu mời
gọi tôi hãy cứ gieo tất cả những hạt giống này, còn việc nảy mầm hay không, để
Chúa lo. Giờ cầu nguyện hôm nay tôi có
thể kiểm điểm xem, bao lâu nay tôi đã gieo được bao nhiêu “công ruộng” Nước Trời? Tôi đã gieo hạt giống Nước Trời hay gieo những
thứ nghịch với Nước Trời? Tôi có thất vọng
vì biết bao nhiêu hạt giống Nước Trời tôi đã gieo, ấy vậy mà chẳng thấy hạt nào
mọc lên? Có thực sự con cái tôi, bạn học
tôi, bạn đồng nghiệp tôi, hàng xóm của tôi đã đón nhận được những hạt giống Nước
Trời, hay họ nhận toàn những hạt giống khác, khiến đến bây giờ con cái tôi
không muốn đi lễ, chưa người hàng xóm hay đồng nghiệp nào biết Chúa? Tôi vui mừng vì thấy Nước Trời đã đâm chồi và
trổ sinh ở những nơi nào và như thế nào?
Tôi nói chuyện với Chúa về niềm vui, thất vọng cũng như khó khăn trong
việc gieo trồng Nước Trời.
2.
Dụ ngôn thứ hai về Nước Trời cũng về gieo hạt, trong đó, Chúa Giêsu ví hạt
giống Nước Trời khi bắt đầu gieo, nhỏ bé nhất trong các hạt, tầm thường, đơn
sơ, nhưng khi nó mọc lên lại trở thành cây lớn, đến nỗi chim trời có thể đến
làm tổ nơi cành nó. Tôi có kinh nghiệm
gieo giống Nước Trời như vậy bao giờ chưa? Chẳng hạn, một nghĩa cử rất tầm thường, đơn
sơ, tưởng chừng chẳng là gì mà tôi làm cho một ai đó, lại để lại ấn tượng rất
sâu trong tâm hồn họ, biến đổi họ, giúp họ đi qua những khó khăn trong cuộc sống,
làm biến đổi đời sống của họ, giúp họ gặp Chúa?
Tôi nhìn lại những năm tháng qua, đâu là những khoảnh khắc, những kinh
nghiệm tôi đã mang khuôn mặt của Thiên Chúa khi tiếp xúc với người nào đó, giúp
họ tìm thấy bình an, giúp họ biến đổi đời sống, giúp họ mạnh mẽ, và giúp họ
cũng gặp được Chúa? Tôi cám ơn Chúa đã
cho tôi được cơ hội gieo hạt và xin Ngài tiếp tục dùng tôi cho những ước mơ của
Ngài.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment