Mác-cô 3:7-12
7 Đức Giê-su cùng với
các môn đệ của Người lánh về phía Biển Hồ. Từ miền Ga-li-lê, người ta lũ lượt
đi theo Người. Và từ miền Giu-đê,8 từ Giê-ru-sa-lem, từ xứ
I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi-đôn,
người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm.9 Người
đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông
chen lấn.10 Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến
ai ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người.11 Còn các thần ô
uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì sấp mình dưới chân Người và kêu lên: "Ông là
Con Thiên Chúa!"12 Nhưng Người cấm ngặt chúng không được
tiết lộ Người là ai.
(Trích
Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Sau khi Chúa Giêsu bị những người Pha-ri-sêu ghét và tìm cách giết, bài đọc
hôm nay cho tôi thấy, Ngài đã lánh về vùng Biển Hồ và tiếp tục rao giảng ở
đó. Cũng từ bài đọc hôm nay, tôi có thể
thấy danh tiếng của Chúa Giêsu đang lan rộng khắp nơi, sức ảnh hưởng của Ngài
ngày càng lớn mạnh, người ta từ tứ phương thiên hạ đang ùn ùn kéo đến với Ngài;
điều này sẽ khiến cho các giới lãnh đạo rất sợ và vì sợ nên chuyện tìm cách
thanh toán Ngài là chuyện đương nhiên sẽ xảy ra. Trong giây phút này, tôi muốn đọc lại trình
thuật trên và hình dung cảnh dân chúng đang tuôn đến với Chúa Giêsu. Họ là những ai: nam và nữ, già và trẻ, giầu
và nghèo, giới có học và giới vô học, giới lãnh đạo và thường dân, khỏe mạnh và
đau yếu, dân Chúa và dân ngoại, thân thuộc và xa lạ, người thành tâm và người
hiếu kỳ…? Mỗi người tìm đến với Chúa Giêsu
với mong đợi gì? Dù Chúa Giêsu có ảnh hưởng
rất lớn trên dân chúng khắp nơi, nhưng điều đáng quan tâm hơn cả đó là, Ngài
có sức ảnh hưởng trên tôi như thế nào?
Ngay trong giây phút này, tôi là ai và tìm đến với Chúa Giêsu với mong đợi
gì? Đông như thế, tôi sẽ làm gì để có được
sự chú ý của Chúa Giêsu? Nếu tôi có lòng
ao ước, chắc chắn tôi sẽ gặp Ngài.
2.
Mỗi khi bước vào giờ cầu nguyện, có lẽ tôi vẫn thường nghĩ Chúa Giêsu là
Thiên Chúa nên Ngài toàn năng, làm được mọi sự, vì thế tôi chỉ đến để xin xỏ và nhờ cậy Ngài. Có khi nào tôi bước vào giờ cầu
nguyện, không phải để xin xỏ gì cùng Chúa, nhưng là để xem Chúa có cần gì thì
giúp Ngài một tay? Để ý, Chúa Giêsu đã
phải nhờ các môn đệ giúp cho Ngài có cái thuyền để Ngài đứng trên đó mà giảng, tiếp
cận với dân chúng dễ hơn. Tôi nghĩ Chúa
đang cần tôi giúp Ngài điều gì để Ngài có thể đến được với mọi người thân trong
gia đình của tôi, đến được với hàng xóm, đồng nghiệp và cộng đoàn của tôi? Tôi có thể trở nên rất dễ thương, biết lắng
nghe, nói những lời ân cần quan tâm chăng? Đừng coi thường những việc làm nhỏ này, chúng có thể là những phương tiện chở được cả Thiên
Chúa nữa, tôi làm được không? Tôi hỏi
Chúa Giêsu xem Ngài muốn gặp ai hôm nay, đi đến những nơi đâu, tôi “lấy xe” chở
Ngài đi được không? Tôi kết thúc giờ cầu
nguyện hôm nay bằng bài hát, “Kinh Hòa
Bình,” sáng tác của Lm Kim Long, do Phương Anh trình bày, qua đường dẫn
sau: https://www.youtube.com/watch?v=il8GcmB1Fw0
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment