Diễm Ca 2:8-14
8Tiếng người tôi
yêu văng vẳng đâu đây, kìa chàng đang tới,
nhảy nhót trên đồi, tung tăng
trên núi.
9Người yêu của tôi chẳng khác gì linh dương,
tựa hồ chú nai nhỏ.
Kìa chàng đang đứng sau bức tường nhà,
nhìn qua cửa sổ, rình qua chấn
song.
10Người yêu của tôi lên
tiếng bảo:
“Dậy đi em, bạn tình của anh,
người đẹp của anh, hãy ra đây nào!
11Tiết đông giá
lạnh đã qua,
mùa mưa đã dứt, đã xa lắm rồi.
12Sơn hà nở
rộ hoa tươi
và mùa ca hát vang trời về đây.
Tiếng chim gáy văng vẳng trên khắp đồng quê ta.
13Vả kia đã kết
trái non,
vườn nho hoa nở hương thơm ngạt ngào.
Dậy đi em, bạn tình của anh,
người đẹp của anh, hãy ra đây nào!
14Bồ câu của anh
ơi,
em ẩn trong hốc đá, trong vách núi cheo leo.
Nào, cho anh thấy mặt, nào, cho anh nghe tiếng,
vì tiếng em ngọt ngào và mặt em duyên dáng.”
(Trích Sách Diễm Ca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh
Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay trích từ Sách Diễm Ca. Đây là một tập sách quan trọng trong Bộ Cựu Ước. Người Do-thái thường đọc sách này vào trung tuần của Tuần Lễ Vượt qua. Họ xem những hình ảnh ái ân nam nữ của Sách này như là hình ảnh giữa họ với Thiên Chúa, rất thân mật, rất lãng mạng, rất thắm thiết. Nếu được hỏi, tôi có yêu Chúa không? Chắc chắn tôi sẽ trả lời: có. Nếu được hỏi, tình yêu giữa tôi với Chúa như thế nào? Chắc tôi cũng sẽ nói: tình yêu ấy mạnh lắm. Nhưng nếu được hỏi, Chúa là ai đối với tôi? Có lẽ tôi cũng chỉ nói: Chúa như là người cha người mẹ đầy yêu thương, hoặc Chúa như là một người bạn thân của tôi. Chứ còn nói: Chúa như là người tình của tôi, mỗi lần tôi đến với Chúa hoặc nghĩ về Chúa lòng tôi cảm thấy dạt dào cảm xúc yêu thương rất mặn nồng, rất lãng mạn như cặp tình nhân đang buổi hẹn hò, có lẽ tôi sẽ lúng túng. Vậy để thấy niềm tin của người Do-thái sâu đậm đến mức độ nào. Họ có những cách diễn tả thân mật và gần gũi như thế nào. Họ đã ví Thiên Chúa như một tình nhân của họ, tôi đọc lại những lời đầy lãng mạn, đầy tình tứ trên của Sách Diễm Ca và nghe cho thật kỹ cách tác giả gọi Chúa và mơ mộng về Ngài, như người yêu của họ.
2. Tôi có thể bắt chước những người Do-thái hoặc tác giả Sách Diễm Ca mỗi khi nghĩ và đến với Chúa chăng? Tôi có thể xin cho có lòng ao ước được yêu Chúa bằng tình yêu nồng nàn sâu đậm như vậy chăng? Tôi có thể chọn một trong những hình ảnh của bài đọc trên như là cách tôi muốn gọi Chúa, mơ mộng về Ngài và diễn tả tình yêu của tôi với Ngài trong giây phút này và mãi mãi về sau trong cuộc đời của tôi. Tôi muốn kết thúc giờ cầu nguyện hôm nay bằng bài hát: “Tình Khúc,” lời của Thánh Tê-rê-xa Avila, nhạc của Ân Đức, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=ZuNzNAyJ7dM
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment