Luca 2:8-21
8Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh
giữ đàn vật.9 Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của
Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng.10 Nhưng
sứ thần bảo họ: "Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng
đại, cũng là tin mừng cho toàn dân:11 Hôm nay, một Đấng Cứu Độ
đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa.12 Anh
em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm
trong máng cỏ."13 Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ
thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:14 "Vinh danh
Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương."15 Khi
các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau:
"Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta
biết."16 Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a,
ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ.17 Thấy thế,
họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này.18 Nghe
các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên.19 Còn bà
Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng.20 Rồi
các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều
họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ.21 Khi
Hài Nhi được đủ tám ngày, nghĩa là đến lúc phải làm lễ cắt bì, người ta đặt tên
cho Hài Nhi là Giê-su; đó là tên mà sứ thần đã đặt cho Người trước khi Người
được thụ thai trong lòng mẹ.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên
Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.conggiaovietnam.net/kinhthanh/tanuoc.htm)
Gợi ý
cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm như một bản tin,
trong sinh hoạt Hướng Đạo, với những mật mã đòi hỏi người nhận phải giải mã,
chứ không thể hiểu theo nghĩa trắng mực đen trên giấy được. Mục đích là để những người ngoài không nhận
biết. Thiên thần, trong bài đọc hôm nay,
cũng nói bằng những mật mã cho các mục đồng về một tin vui rằng, Đấng Cứu Thế
đã giáng sinh và dấu hiệu để nhận biết Ngài, đó là: “Anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.” Đây cũng là một bản mật mã cho tôi chăng? Có thể Chúa đang ở trong tâm hồn hôi thối, nhớp nhúa và
tội lỗi của tôi, ngay trong giây phút của giờ cầu nguyện này chăng? Có thể Chúa đang ở trong những người nghèo
khổ và vô gia cư quanh tôi chăng? Dấu
chỉ để nhận ra Đấng Cứu Thế không thể là ở những hình ảnh oai hùng, lộng lẫy của
cung điện, tháp ngà, phô trương và ồn ào, nhưng là ở trong những gì yếu đuối, khiêm nhường và tầm thường
như một trẻ thơ quấn tã, ở trong máng ăn của súc vật. Tôi có sẽ “hối hả” tìm gặp Chúa như các
mục đồng, khi họ được báo tin không? Tôi
sẽ tìm gặp Chúa ở đâu hôm nay?
2. Các mục đồng đã hối hả ra đi tìm gặp Chúa và khi gặp Đấng Cứu Thế rồi, họ
đi về mà lòng khấp khởi mừng, vừa đi vừa ca tụng Thiên Chúa. Có ít nhất là hai cách để tìm gặp Đấng Cứu
Thế hôm nay: 1) Lắng nghe tiếng nói của các thiên thần bằng những giao động nhẹ
nhàng, phấn khởi, vui tươi, êm ái, hy vọng và yêu thương đang dạt dào trong
lòng tôi. Tôi để ý dõi theo những giao
động này, chắc chắn chúng sẽ dẫn tôi đến gặp Chúa. 2) Tôi bắt chước Mẹ Maria, suy đi nghĩ lại
trong lòng những gì đang xảy ra quanh tôi, trong lòng tôi. Chúa ở đâu trong những biến cố này? Tôi kết thúc giờ cầu nguyện hôm nay bằng
quyết tâm tìm gặp Chúa trong ngày hôm nay, trong Năm Mới này, qua mọi việc tôi làm, qua mọi nơi tôi
đến và qua mọi người tôi gặp. Có người
nói: “Khi muốn người ta sẽ tìm đủ cách,
và khi không muốn người ta sẽ tìm đủ mọi lý do!” Câu này có thể nói cho tôi lúc này
không? Tôi sẽ tìm cách nào để gặp Chúa
hôm nay? Tôi sẽ tìm lý do nào để chối
bỏ, không tin, không tìm gặp Ngài? Tôi
để lòng tôi được dẫn dắt bởi lời các thiên thần qua bài nhạc, “Kìa Trông Huy Hoàng,” lời của Hoài Đức,
qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=FpCmxaS_2kE
Phạm Đức Hạnh, SJ