Mát-thêu 6:19-23
24"Không ai có thể
làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ
này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi
Tiền Của được.
25"Vì vậy Thầy bảo
cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân
thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng
hơn áo mặc sao? 26Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không
gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em
lại chẳng quý giá hơn chúng sao? 27Hỏi có ai trong anh em, nhờ
lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? 28Còn
về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế
nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; 29thế
mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng
không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30Vậy nếu hoa cỏ ngoài
đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì
huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! 31Vì thế, anh em đừng
lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32Tất cả
những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần
tất cả những thứ đó. 33Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa
và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34Vậy,
anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái
khổ của ngày ấy.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#5)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Qua bài đọc hôm nay, Chúa Giêsu tiếp tục mời
gọi tôi phân định: giữa Thiên Chúa và tiền bạc, tôi thờ bên nào? Có phải Chúa đang làm chủ tâm hồn của tôi hay
tiền bạc, vật chất? Cả đêm lẫn ngày, tôi
luôn nghĩ, quan tâm đến Chúa hay tiền bạc, vật chất? Tôi muốn trả lời với lòng mình trong lúc
này.
2.
Có lẽ không có lời nào có tính thuyết phục
mạnh mẽ hơn những lời Chúa Giêsu mời gọi tôi quan sát trong cuộc đời này giữa:
tôi với các loài hoa, các loài chim ngoài đồng.
Tôi giá trị hơn tất cả mọi thứ trong cuộc đời này nhiều. Nếu Chúa đã chăm sóc và trang phục cho những
loài chim, loài hoa đẹp đến như vậy, Ngài còn thương yêu và chăm sóc cho tôi
hơn nhiều. Dù Chúa Giêsu bảo tôi đừng
lo, Ngài không bảo tôi sống bất cần, vô trách nhiệm. Những gì tôi cần phải lo và có trách nhiệm,
tôi vẫn cần phải tiếp tục, nhưng đừng để chúng chiếm hết thời giờ cho Thiên
Chúa, cho Nước Trời. Những gì tôi cần
phải lo, phải làm hãy lo và làm như một người có niềm tin, tức cùng mời Chúa
vào trong những lo lắng và trách nhiệm của tôi.
Có điều gì đang lấy hết thời giờ của tôi, không còn giờ cho Chúa hay
Nước Trời không? Có điều gì đang khiến
tôi lo lắng trong lúc này, tôi có thể mời Chúa cùng lo chung?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment