Tông Đồ Công Vụ 2:1-11
1 Khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi,2 bỗng
từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi
họ đang tụ họp.3 Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống
như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một.4 Và ai nấy đều
được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả
năng Thánh Thần ban cho.
5 Lúc đó, tại Giê-ru-sa-lem, có những người Do-thái sùng đạo,
từ các dân thiên hạ trở về.6 Nghe tiếng ấy, có nhiều người kéo
đến. Họ kinh ngạc vì ai nấy đều nghe các ông nói tiếng bản xứ của mình.7 Họ
sửng sốt, thán phục và nói: "Những người đang nói đó không phải là người
Ga-li-lê cả ư?8 Thế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ nói
tiếng mẹ đẻ của chúng ta?9 Chúng ta đây, có người là dân
Pác-thi-a, Mê-đi, Ê-lam, Mê-xô-pô-ta-mi-a, Giu-đê, Cáp-pa-đô-ki-a, Pon-tô, và
A-xi-a,10 có người là dân Phy-ghi-a, Pam-phy-li-a, Ai-cập, và
những vùng Li-by-a giáp giới Ky-rê-nê; nào là những người từ Rô-ma đến đây;11 nào
là người Do-thái cũng như người đạo theo; nào là người đảo Cơ-rê-ta hay người
Ả-rập, vậy mà chúng ta đều nghe họ dùng tiếng nói của chúng ta mà loan báo
những kỳ công của Thiên Chúa!"
(Trích Tông Đồ
Công Vụ bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Hôm nay Lễ Chúa Thánh Thần
Hiện Xuống, kể từ biến cố này các môn đệ của Chúa Kitô đã tung ra khỏi nhà, khỏi
mọi sợ hãi để rao giảng Tin Mừng Phục Sinh khắp nơi trên thế giới, cho đến ngày
nay. Có thể nói, hôm nay là Ngày Sinh
Nhật của Giáo hội, trong đó có tôi. Trong
giờ cầu nguyện hôm nay, tôi muốn xin được ơn Thánh Thần để dám vươn đến mọi
người trong yêu thương và đầy sức sống, để thoát khỏi sợ hãi và hận thù mà dám
hòa giải. Tôi quyết định chọn một nghĩa
cử trong bảy ơn Chúa Thánh Thần như: nghĩa cử đầy sức sống, đầy hy vọng, đầy
yêu thương, đầy khôn ngoan… để sống và mưu ích cho những người xung quanh, như một
cách tôi chọn để mừng sinh nhật Giáo hội.
2.
Thánh Thần ngự xuống
trên các môn đệ và họ đã nói tiếng lạ, khiến mọi người từ muôn dân nước đều
hiểu. Như vậy, ơn Thánh Thần là để giúp
cho mọi người hiểu nhau, xích lại gần nhau, chứ không phải để mọi người xa nhau,
thiếu thông cảm với nhau. Ơn Thánh Thần
chính là tình yêu, ngôn ngữ Thánh Thần chính là yêu thương, nghĩa cử Thánh Thần
chính là lòng nhân ái. Đây chính là thứ “tiếng
lạ” mà thế giới ngày nay rất cần, và tôi có thể chia sẻ. Đây chính là tiếng lạ của Thánh Thần mà tôi
cần xin trong mọi giờ cầu nguyện, chứ không phải những tiếng lạ mà chính tôi
nói cũng không hiểu, phương chi là người ngoài.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment