Thursday, January 25, 2018

Thứ Sáu – Tuần III Thường Niên – Năm B - II – 26-1-2018 – Lễ Thánh Ti-mô-thê-ô và Thánh Ti-tô

Thu Sau III TNLc 10:1-9

1 Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.2 Người bảo các ông:3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!"6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.   Bài đọc Phúc âm Luca hôm nay thường hay được dùng để nói về ơn gọi làm tu sĩ, linh mục.  Nhưng xin đừng để thói quen này làm sao nhãng lời mời gọi của Chúa Giêsu đối với tôi ngay trong lúc này.  Chúa Giêsu sai bảy-mươi-hai người, điều này có nghĩa là đông lắm, nhu cầu cần thiết lắm.  Liệu trong số đông này có tôi cũng được sai đi không?  Nếu có, tôi đã từng rao giảng những gì?  Chúa Giêsu nói điều đầu tiên cần rao giảng là sự bình an, sau đó mới là Nước Thiên Chúa đã đến gần bên.  Tôi nhìn lại chính tôi, cả cuộc đời tôi đã gieo an bình, yêu thương, hay chia rẽ, hận thù và sự trừng phạt, cho dù đó là trừng phạt mà tôi cho là từ Chúa?  Tôi muốn thay đổi lối sống và cách thức rao giảng của tôi phải là tin MỪNG, chứ không phải tin DỮ.
2.     Cơm áo là những gì căn bản và cần thiết nhất, ấy vậy mà Chúa bảo đừng lo mang gì—tiền bạc, giầy dép, hay bao bị.  Thật sự Chúa sai tôi vào giữa sói, trong khi tôi chỉ là chiên.  Đứng trước bầy sói, chắc không ai nghĩ đến cơm áo gạo tiền, mà chỉ nghĩ làm sao cho được bình tĩnh, làm sao cho được khôn ngoan và có những cách ứng biến, thuyết phục tốt nhất.  Tôi có đang đứng giữa bầy sói nào không?  Một khó khăn trong gia đình chẳng hạn?  Một thách đố sống đức tin?  Một chướng ngại trong công sở?  Tôi ứng xử thế nào?  Hãy áp dụng lời của Chúa Giêsu hôm nay, trước tiên hãy đem bình an, tôi sẽ cảm thấy khác hẳn.
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment