Gioan
5:19-30
19 Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: "Thật, tôi bảo
thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều
Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy.20 Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và
cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc
lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc.21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và
ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý.22 Quả thật, Chúa Cha không xét xử một
ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử,23 để
ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người
Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con.24 Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời
tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng
đã từ cõi chết bước vào cõi sống. 25 Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến
- và chính là lúc này đây - giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe
thì sẽ được sống.26 Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi
mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy,27 lại ban cho người Con được quyền xét
xử, vì người Con là Con Người.28 Các
ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng
người Con29 và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều
lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết
án.30 Tôi
không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của
tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng
đã sai tôi.
(Trích
Phúc âm Gioan theo bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô
.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Có một sự gắn bó mật thiết, một sự đả thông rất trong suốt giữa
Chúa Cha và Chúa Con, đến mức tuy hai mà một và tuy một mà hai. Điều này nói lên tình yêu tuyệt hảo giữa Chúa
Cha và Chúa con, không một chút dị biệt. Trong
giây phút này, tôi có thể chiêm ngắm tình yêu của hai ngôi vị dành cho nhau để
tôi có thể thấy tình yêu ấy cũng đang thể hiện trong tôi mỗi khi tôi sống và
hành xử với tất cả tình yêu và sự chân thành đồng thời luôn hướng về sự thật.
2.
Có một ý tưởng xuyên suốt toàn bộ Thánh kinh đó là tất cả mọi
người được mời gọi để làm theo thánh ý Chúa Cha. Đây chính là đỉnh cao của ơn gọi Kitô hữu, bắt chước Chúa Giêsu trong mọi lúc, làm
theo thánh ý Chúa chứ không làm theo ý tôi.
Tôi tự xét mình xem mọi việc tôi đang làm, lối sống tôi đang có, có đang
là làm theo ý Chúa Cha chăng? Nếu không,
tôi cần phải thay đổi ra sao?
3.
Nhận định ý Chúa là một nét đặc trưng trong linh đạo Thánh
Inhaxio, vị sáng lập Dòng Tên. Ngài nói
có ba trường hợp người tín hữu cần phải làm một quyết định: 1) Khi biết rõ phải
làm điều gì; 2) Khi cảm thấy bối rối về việc mình làm; 3) Khi không thấy chắc
chắn cũng không thấy bối rối. Khi làm
quyết định cần phải soi vấn đề tôi quyết định có phản ảnh nguyên lý nền tảng và
mục tiêu cuộc đời như Chúa đã dựng nên tôi hay không? Có một suy nghĩ hay vấn đề
gì mà tôi đang bận tâm, cần phải quyết định chăng? Tôi có thể cầu nguyện để xin ơn soi sáng
trong chọn lựa của tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment