Xuất Hành 16:1-5, 9-15
1Con cái Ít-ra-en nhổ trại rời Ê-lim lên
đường, và toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en tới sa mạc Xin, giữa Ê-lim và
Xi-nai, vào ngày mười lăm tháng thứ hai kể từ khi họ ra khỏi đất Ai-cập. 2 Trong
sa mạc, toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en kêu trách ông Mô-sê và ông
A-ha-ron. 3 Con cái Ít-ra-en nói với các ông: “Phải chi
chúng tôi chết bởi tay Đức Chúa trên đất Ai-cập, khi còn ngồi bên nồi thịt và
ăn bánh thoả thuê. Nhưng không, các ông lại đưa chúng tôi ra khỏi đó mà vào sa
mạc này, để bắt chúng tôi phải chết đói cả lũ ở đây!” 4 Đức
Chúa phán với ông Mô-sê: “Này, Ta sẽ làm cho bánh từ trời mưa xuống cho các
ngươi ăn. Dân sẽ ra lượm lấy khẩu phần
cho mình, ngày nào cho ngày đó; Ta muốn thử lòng chúng như vậy xem chúng có
tuân theo Luật của Ta hay không. 5 Ngày thứ sáu, khi chúng
dọn phần ăn đã đưa về, sẽ có gấp đôi phần chúng lượm mỗi ngày”…
9Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron: “Xin anh
nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en thế này: Anh em hãy lại gần thánh
nhan Đức Chúa, vì Người đã nghe thấy những lời anh em kêu trách.” 10 Trong
khi ông A-ha-ron nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, họ quay mặt về
phía sa mạc, và kìa, vinh quang Đức Chúa xuất hiện trong đám mây. 11 Đức
Chúa phán với ông Mô-sê: 12“Ta đã nghe tiếng con cái Ít-ra-en
kêu trách. Vậy, ngươi hãy bảo chúng rằng:
Vào buổi chiều, các ngươi sẽ được ăn thịt, và ban sáng, các ngươi sẽ được ăn
bánh thoả thuê, và các ngươi sẽ biết rằng Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của các
ngươi.” 13 Thật vậy, buổi chiều, chim cút bay đến rợp cả
trại. Và buổi sáng thì có lớp sương phủ quanh trại. 14 Rồi
khi sương tan đi thì trên mặt hoang địa, có một thứ gì nho nhỏ mịn màng, nho
nhỏ như sương muối phủ mặt đất. 15 Khi con cái Ít-ra-en
thấy thế, họ liền hỏi nhau: “Man hu?” Nghĩa
là: “Cái gì đây?” Vì họ không biết đó là
cái gì. Ông Mô-sê bảo họ: “Đó là bánh Đức Chúa ban cho anh em làm của ăn!”
(Trích Sách Xuất Hành, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Dân Ít-ra-en phàn nàn vì họ bị đói trong
sa mạc. Có điều gì tôi muốn phàn nàn với
Chúa không? Hãy dành một chút thời gian
để thổ lộ cùng Chúa trong lúc này… Thiên Chúa đã đáp ứng lại những phàn nàn của
dân Ít-ra-en theo cách mà họ không ngờ tới. Có dấu hiệu bất ngờ nào về sự ban thưởng của Thiên
Chúa trong cuộc sống của tôi không?
2.
Khi đọc lại bài đọc trên, hãy hình dung lớp
bánh mì mỏng như tơ bao quanh cuộc sống của tôi. Sự giúp đỡ của Chúa luôn ở bên tôi, nếu tôi biết
nhìn… Trước khi kết thúc giờ cầu nguyện
này, tôi muốn dành một chút thời gian để tạ ơn Chúa về bất cứ điều gì tôi đã
nhận thấy trong giờ cầu nguyện hôm nay. Tôi
muốn để nó chìm sâu trong trái tim tôi để nuôi dưỡng tôi cho đến hết ngày hôm
nay…
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment