Gioan 20:24-29
24Có một người trong Nhóm Mười Hai, tên là
Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. 25 Các
môn đệ khác nói với ông: “Chúng tôi đã được thấy Chúa!” Ông Tô-ma đáp: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở
tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh
sườn Người, tôi chẳng có tin.” 26 Tám ngày sau, các môn đệ
Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói:
“Bình an cho anh em.” 27 Rồi Người bảo ông Tô-ma: “Đặt ngón
tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa
tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng
cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” 28 Ông Tô-ma thưa Người:
“Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” 29 Đức Giê-su
bảo: “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc
thay những người không thấy mà tin!”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của
Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Hôm nay là Lễ kính
Thánh Tô-ma, Tông Đồ, và bài đọc hôm nay dẫn tôi đi vào cuộc gặp gỡ giữa Tô-ma
và Chúa Giêsu Phục Sinh. Tô-ma cần nói
lên sự nghi ngờ của ông trước khi ông bày tỏ niềm tin của ông. Nghi ngờ đóng vai trò gì trong đời sống đức
tin của tôi? Bằng những cách nào tôi có
thể chứng minh rằng Chúa Giêsu đã sống lại?
Tôi có thể nói như Tô-ma: “Lạy
Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con” không? Nếu vậy, tôi muốn nói gì với Chúa Giêsu trong
lúc này?
2.
Tôi đọc lại bài đọc
trên và suy niệm về cuộc gặp gỡ giữa Tô-ma với Chúa Giêsu Phục Sinh, để ý cuộc
gặp gỡ này nâng đỡ đời sống đức tin của tôi như thế nào. Trong những giây phút cuối cùng của giờ cầu
nguyện này, tôi muốn hít thở sâu và để cho sự bình an của Chúa Giêsu phục sinh
tuôn chảy trong thân xác, tâm trí và linh hồn tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment