Mác-cô 7:1-13
1Khi ấy, có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư
tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những
người từ Giê-ru-sa-lem đến. 2 Họ thấy vài môn đệ của Người
dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. 3 Thật vậy,
người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền
nhân: họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận; 4thức gì mua
ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn; họ còn giữ nhiều tập tục khác
nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. 5 Vậy, người
Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su: “Sao các môn đệ của ông không theo truyền
thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa?” 6 Người
trả lời họ: “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những
kẻ đạo đức giả, khi viết rằng: Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn
lòng chúng thì lại xa Ta. 7 Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì
giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân. 8 Các ông
gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” 9 Người
còn nói: “Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa, để nắm giữ
truyền thống của các ông. 10 Quả thế, ông Mô-sê đã dạy
rằng: ‘Ngươi hãy thờ cha kính mẹ’ và ‘kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử
tử!’ 11 Còn các ông, các ông lại bảo: ‘Người nào nói với
cha với mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ đều là ‘co-ban’ nghĩa là lễ
phẩm đã dâng cho Chúa’ rồi, 12và các ông không để cho người ấy
làm gì để giúp cha mẹ nữa. 13 Thế là các ông lấy truyền
thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy
nữa!”
(Trích
Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các GiờG Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay cho tôi thấy một điều thật lạ và đầy
ngớ ngẩn của con người. Có lẽ đã rất lâu
trong lịch sử loài người và trong mọi tôn giáo, nhưng cụ thể là hai ngàn năm
qua kể từ thời Chúa Giêsu cho đến nay, những hành vi và cách suy nghĩ của con
người chẳng đổi thay mấy, mặc dù ngày hôm nay con người đã đi lên mặt trăng, dù
khoa học kỹ thuật đã phát triển rất nhiều!
Hai ngàn năm trước, phải nói trong bài giảng nào của Chúa Giêsu, Ngài
cũng đả phá những lối giữ đạo hình thức, thờ Chúa cách giả tạo bề ngoài, theo
kiểu như anh chị em Phật giáo vẫn nói: “Miệng
nam mô mà bụng một bồ dao găm”. Người
ta đặt ra đủ mọi thứ lề luật và lễ nghi, bắt mọi người phải tuân giữ. Đến mức, lâu rồi thành thói quen, chỉ giữ luật,
yêu luật và thờ luật, không còn yêu Chúa và thờ Chúa nữa. Tôi đọc lại bài đọc trên để cảm được sự dằn vặt,
bực bội và thất vọng của Chúa Giêsu về lối sống đạo giả hình của con người, để
thấy cho rõ xem, trong đó có tôi không? Bao
lâu nay, tôi đã áp đặt đủ mọi thứ lề luật và ràng buộc nào trong tương quan
giữa tôi với Chúa và với người khác, mà thiếu lòng nhân? Bao lâu nay, tôi đã dạy và trình bày về một
Thiên Chúa đầy lòng xót thương hay Thiên Chúa của những lề luật khắt khe? Đặc biệt, nhìn vào đời sống của tôi từ bao
lâu nay, tôi đã chỉ biết về một Thiên Chúa như thế nào: Thiên
Chúa của yêu thương hay Thiên Chúa của lề luật và quan tòa? Hình ảnh Thiên Chúa như thế nào đang đem cho
tôi bình an, tình yêu và sự tự do nhất, tôi chọn hình ảnh đó để sống đến
cuối đời của tôi, đồng thời, chia sẻ hình ảnh Thiên Chúa ấy với mọi người xung
quanh.
2.
Nhìn vào hành trình ba năm rao giảng của Chúa Giêsu,
ở bất cứ chỗ nào và bất cứ khi nào, Ngài cũng tìm mọi cách để giải thoát, cởi
trói con người khỏi bị những ràng buộc của truyền thống và lề luật. Bao lâu nay, tôi đã bị bao nhiêu lề luật và
ràng buộc trói cột tôi trong lối sống không có trái tim? Tôi lấy hết can đảm xin Chúa giúp tôi được tự
do. Bao lâu nay, tôi đã áp đặt trên những
người khác lối sống nặng hình thức, nặng lề luật, thiếu trái tim yêu thương như
thế nào? Tôi bắt chước Chúa Giêsu làm một
điều tốt cho anh chị em của tôi, đó là: cởi trói cho họ!
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment