Luca 20:27-40
27 Có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức
Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại.28 Mấy người
ấy hỏi Đức Giê-su: "Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật
này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người
ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình.29 Vậy
nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết.30 Người
thứ hai,31 rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy,
bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào.32 Cuối
cùng, người đàn bà ấy cũng chết.33 Vậy trong ngày sống lại,
người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ? "34 Đức
Giê-su đáp: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng,35 chứ
những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không
cưới vợ cũng chẳng lấy chồng.36 Quả thật, họ không thể chết
nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con
cái sự sống lại.37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính
ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa
là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham,Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa
của tổ phụ Gia-cóp.38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ
chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang
sống."39 Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng
nói: "Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm."40 Thế là, họ
không dám chất vấn Người điều gì nữa.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên
Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.conggiaovietnam.net/kinhthanh/tanuoc.htm)
Gợi ý
cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay thật thích hợp cho tôi suy niệm, bởi nó đề cập đến những
câu hỏi rất lớn của con người: Tôi là ai?
Tôi sống trên đời này để làm gì và chết rồi tôi sẽ đi đâu? Có sự sống đời sau hay không? Rất nhiều người cho rằng tôi là cái tôi có,
cái tôi làm, cái tôi sở hữu, chính vì thế người ta vất vả, vật lộn, tranh đấu
và khốn khổ để làm sao sở hữu thật nhiều vật chất của cải. Vì vậy, người ta sẵn sàng bán rẻ lương tâm,
đành mất gia đình và bạn bè để có được nhiều tiền của, bằng mọi giá để mang
danh trong đời, mang tông giống trong đời.
Tuy nhiên, chẳng ai trong cuộc đời này đã mang đi được bất cứ thứ gì ở
đời này sau khi chết. Tất cả những gì họ
làm ra đều tiêu tan, đều bị quên lãng và đều để người khác hưởng dùng. Tôi có đang rơi vào trong vòng luẩn quẩn này
không? Tôi đang vất vả để được gì? Tôi muốn suy xét lại lối sống của tôi như vậy
có đáng không hay, cuối cùng rồi cũng chỉ đi vào bế tắc, trống rỗng?
2.
Pierre Teilhard de Chardin, SJ, (1881-1955), một linh mục Dòng Tên và là
một triết gia, một nhà địa chất học và một nhà cổ sinh vật học đã nói: “Chúng ta không phải là những phàm nhân cưu mang kinh nghiệm thần thánh. Chúng ta là những sinh linh mang kinh nghiệm phàm
trần.”
Đúng
vậy! Tôi chỉ có thể biết được tôi là ai và chết rồi tôi sẽ đi đâu khi, tôi hướng về Thiên Chúa, Đấng đã làm ra tôi.
Ngài biết rõ tôi và tương lai tôi sẽ như thế nào. Như Chúa Giêsu nói
trong bài đọc hôm nay: Tôi sẽ sống như các thiên thần, và sống mãi với Thiên
Chúa hằng sống. Sống mãi là chuyện đương
nhiên, nhưng sống với ai là một sự lựa chọn: Với Chúa hay với ma quỷ. Vậy, tôi sẽ làm gì trong cuộc sống này để rồi
tôi sẽ sống với Thiên Chúa sau này, chứ không phải sống đời đời với ma
quỷ? Chỉ khi nào tôi biết chuẩn bị cho
cuộc sống vĩnh cửu mai sau, tôi mới tìm thấy cuộc đời hiện tại bình an, tự do, hạnh
phúc, và siêu thoát khỏi những vướng bận của thế trần. Tôi muốn suy ngẫm về những điều này.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment