Luca 23:35-43
35Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời
cười nhạo: "Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là
Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!"36 Lính
tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống37 và
nói: "Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi!"38 Phía
trên đầu Người, có bản án viết: "Đây là vua người Do-thái."39 Một
trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: "Ông
không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi
với!"40 Nhưng tên kia mắng nó: "Mày đang chịu chung
một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ!41 Chúng
ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có
làm điều gì trái!"42 Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su:
"Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!"43 Và
Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi
trên Thiên Đàng."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên
Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.conggiaovietnam.net/kinhthanh/tanuoc.htm)
Gợi ý
cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay dẫn
tôi vào một sự thật đáng sợ. Sự thật
đáng sợ đó là, những lời thách thức và cười nhạo của dân chúng, của tên trộm,
cũng như của lính tráng đối với Chúa Giêsu, khi Ngài đang chết dần trên thập
giá, gợi cho tôi nhớ về lời của ma quỷ đã cám dỗ Chúa Giêsu, khi Ngài ăn chay
40 đêm ngày trong sa mạc: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì đứng đây mà gieo mình
xuống đi!" (Lc 4:9). Sau khi thua cơn cám dỗ cuối cùng ấy, ma quỷ
đã “bỏ đi, chờ đợi thời cơ” (Lk 4:13). Bài đọc hôm nay là một trong những thời cơ mà
ma quỷ đã trở lại. Đây là một điều đáng
sợ! Bởi ma quỷ luôn tìm mọi thời cơ để
cám dỗ Chúa Giêsu, vậy tôi là ai mà chúng không dám cám dỗ liên tục? Điều này nhắc nhở tôi phải luôn tỉnh táo
trước những trò lừa của ma quỷ. Đâu là
những việc làm, lối sống mà ma quỷ đang dắt tôi xa Chúa? Tôi nương tựa vào Chúa để chống trả với ma
quỷ như thế nào? Tôi muốn nói gì và xin
gì cùng Chúa trong lúc này để giúp tôi chống lại những cám dỗ trong tôi?
2. Hôm nay là Chúa nhật
cuối cùng của Năm Phụng Vụ, Giáo hội mừng lễ Chúa Kitô làm Vua, nhưng bài đọc
hôm nay lại không nói Chúa Giêsu đi trên thảm đỏ với kèn trống, kiệu mũ, rước
sách linh đình, cùng đoàn xe tăng và pháo binh, mà chỉ thấy Chúa Giêsu chết
trần trụi và tất tưởi trên thập giá, như một tội nhân. Tuy nhiên, đây mới chính là hình ảnh đẹp nhất
và đúng nhất về Chúa Giêsu là vua của lòng tôi.
Ngài không là vua theo kiểu hống hách, làm cha thiên hạ, hà khắc hay bóc
lột dân, nhưng Ngài là một vị vua yêu tôi hết mình và dám chết cho tôi. Điều này khiến Ngài đáng làm vua của tôi và
của cả nhân loại. Trong giây phút này
tôi muốn bày tỏ lòng tôn kính, thuần phục, ngơi khen và cảm tạ Chúa Giêsu Kitô
là vua của lòng tôi và là vua của mọi người.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, con hãnh diện về Ngài, con yêu mến Ngài!
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment