Gioan 20:11-16
11 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ,
mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ,12 thì
thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một
vị ở phía đầu, một vị ở phía chân.13 Thiên thần hỏi bà:
"Này bà, sao bà khóc? " Bà thưa: "Người ta đã lấy mất Chúa tôi
rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!"14 Nói xong, bà
quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su.15 Đức
Giê-su nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?" Bà Ma-ri-a tưởng
là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin
nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về."16 Đức
Giê-su gọi bà: "Ma-ri-a!" Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri:
"Ráp-bu-ni!" (nghĩa là "Lạy Thầy").
(Trích Phúc âm Gioan
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1. Bài đọc hôm nay thật đẹp, diễn tả rất nhiều về tình thương giữa Ma-ri-a Mác-đa-la và Chúa Giêsu. Bà đã khóc khi không thấy xác của Thầy Giêsu. Có bao giờ tôi gắn bó với Chúa đến mức không
muốn lìa xa hay, đánh mất Chúa bao giờ không?
Có bao giờ tôi yêu Ngài đến mức không muốn rời xa, không muốn quên Ngài
trong suy nghĩ và trong tim tôi? Tôi có
tâm tình gì với Chúa trong lúc này? Tôi
muốn thổ lộ cùng Ngài.
2. Ma-ri-a Mác-đa-la, lúc đầu than khóc và không nhận
ra Chúa Giêsu ngay cả khi Ngài hiện ra trước mắt bà. Nhưng bà đã nhận ra Chúa Giêsu khi Ngài gọi
tên bà. Những người yêu nhau thường gọi
nhau bằng những tên riêng. Họ thường có những
cách gọi nhau mà chỉ họ mới hiểu, dù giữa đám đông, tiếng gọi ấy vẫn không lẫn
lộn với ai. Giữa tôi với Chúa có cách
gặp gỡ riêng như vậy không? Tôi sẽ gọi
Ngài là gì và Ngài sẽ gọi tôi như thế nào?
Tôi để ý và lắng nghe những rung cảm khi Ngài gọi tôi. Tôi cũng để ý Ngài cảm thấy thế nào khi tôi
gọi Ngài.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment