Mác-cô 7:1-13
1 Có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức
Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến.2 Họ thấy vài
môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa.3 Thật
vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của
tiền nhân: họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận;4 thức gì
mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn; họ còn giữ nhiều tập tục
khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng.5 Vậy, người
Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su: "Sao các môn đệ của ông không theo
truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa? "6 Người
trả lời họ: "Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là
những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng: Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta.7 Chúng
có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật
phàm nhân.8 Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì
truyền thống của người phàm."9 Người còn nói: "Các
ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa để nắm giữ truyền thống của
các ông.10 Quả thế, ông Mô-sê đã dạy rằng: Ngươi hãy thờ cha
kính mẹ và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử!11 Còn
các ông, các ông lại bảo: "Người nào nói với cha với mẹ rằng: những gì con
có để giúp cha mẹ đều là "co-ban" nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho
Chúa" rồi,12 và các ông không để cho người ấy làm gì để
giúp cha mẹ nữa.13 Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã
truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác
giống như vậy nữa! "
(Trích
Phúc âm Mác-cô bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi
ý cầu nguyện:
1.
Không chừng lối giữ đạo lẩm cẩm của người Do-thái cũng là lối giữ đạo
của tôi ngày hôm nay! Họ giữ những cái
bên ngoài và những chuyện nhỏ nhặt trong khi đó những gì tận thâm sâu của lòng
họ và chính yếu thì họ lại không chú tâm.
Phải chăng tôi cố gắng đọc kinh qua loa, cầu nguyện qua loa, đi lễ qua
loa bao lâu nay mà chẳng làm vì tương quan thân tình với Chúa? Tôi đi lễ, tôi đọc kinh, tôi cầu nguyện chỉ
vì SỢ chứ không vì YÊU? Kể từ giờ cầu
nguyện hôm nay tôi muốn làm khác đi, tất cả chỉ vì yêu mến Chúa.
2.
Chúa Giêsu chê trách những người Do-thái vì họ đã bỏ luật của Chúa
và chỉ dạy truyền thống của con người.
Tôi có thái độ này không? Câu nói
của Chúa Giêsu có thể giúp tôi nhận ra hai điều: Thứ nhất, đạo hiếu là một lề
luật rất quan trọng đối với Chúa và nó phát xuất từ Chúa. Tôi đã sống đạo hiếu làm con với cha mẹ như
thế nào? Thứ hai, phải chăng nhiều khi
vì vị nể người này người kia mà tôi sẵn sàng chối bỏ hay không dám lên tiếng
bênh vực cho những cái chân, thiện, mỹ?
Giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn suy xét về hai điều này.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment