Luca 13:10-17
10 Ngày sa-bát
kia, Đức Giê-su giảng dạy trong một hội đường.11 Ở đó, có một
phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà
không thể nào đứng thẳng lên được.12 Trông thấy
bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo: "Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật
nguyền!"13 Rồi Người đặt
tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.14 Ông trưởng
hội đường tức tối vì Đức Giê-su đã chữa bệnh vào ngày sa-bát. Ông lên tiếng nói
với đám đông rằng: "Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh
những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát!"15 Chúa đáp:
"Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại không
cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước?16 Còn bà này,
là con cháu ông Áp-ra-ham, bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng
lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao? "17 Nghe Người
nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám đông
thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Đây là một trường hợp hiếm họa trong phúc âm khi Chúa Giêsu
chữa lành cho người ta. Thông thường
Ngài hỏi họ xem họ có muốn được lành không.
Nhưng trong trình thuật trên Ngài không hỏi bà bị còng lưng, nhưng đã
chữa ngay cho bà khi Ngài vừa trông thấy bà.
Luca thêm một chi tiết nhỏ nhưng cần thiết, bà đã bị bệnh đến 18 [1+8=9]
năm, nghĩa là đã lâu lắm rồi! Chúa Giêsu
thấy được sự mệt mỏi, khắc khoải, khổ tâm của bà đã kéo dài triền miên hầu như
cả đời bà, làm cho bà kiệt quệ về thân xác, mòn mỏi về tinh thần, héo mòn về hy
vọng. Ngài chữa ngay. Có một góc cạnh nào trong đời sống tôi cũng
đang ở tình trạng như bà cụ này chăng?
Tôi muốn gì ở Chúa? Tôi kêu cầu
Ngài nữa hay thôi?
2.
Hành động chữa bệnh ngay lập tức, bất kể đó là ngày Sa-bát,
khiến lãnh đạo Do-thái tức giận. Chính ở
chi tiết xung khắc giữa Chúa Giêsu và các lãnh đạo Do-thái mà Luca muốn cho tôi
thấy lòng trắc ẩn của Thiên Chúa lớn như thế nào, vượt trên cả lề luật, không
chậm trễ, dù có phải phạm luật nhưng cứu được người hãy cứ cứu người. Tôi có được sự tỉnh táo trong cách sống đạo
như vậy chăng? Trọng người hơn trọng
luật. Tôi xin Chúa giúp tôi có được thái
độ sống nhạy bén này và can đảm sống vì tình người.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment