Gioan 6:60-69
60Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: "Lời này chướng
tai quá! Ai mà nghe nổi?" 61Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được
là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: "Điều đó, anh
em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? 62Vậy nếu anh em thấy Con
Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? 63Thần khí mới làm cho sống,
chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
64Nhưng trong anh em có những kẻ không tin." Quả thật, ngay từ
đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65Người
nói tiếp: "Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu
Chúa Cha không ban ơn ấy cho." 66Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút
lui, không còn đi theo Người nữa. 67Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai: "Cả anh em nữa, anh em
cũng muốn bỏ đi hay sao?" 68Ông Si-môn Phê-rô liền đáp:
"Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời
đem lại sự sống đời đời. 69Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận
biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa."
(Trích
Phúc Âm Gioan bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Chẳng phải chỉ có tôi mới có những thất bại, chỉ có tôi mới gặp những
chống đối khi làm những điều tốt, mà cả Chúa Giêsu nữa. Ngài bị chính các môn đệ chê trách và bỏ đi
vì những lời giảng của Ngài, nghe sao mà chói tai. Tôi có kinh nghiệm chê trách và bỏ đi trước
những lời nói đúng, lời nói tốt của một ai đó, nhưng chói tai đến khó nghe
chưa? Tôi có kinh nghiệm bị chê trách và
bị bỏ rơi vì những lời nói đúng và cách sống tốt của tôi, khiến người khác cảm
thấy chướng tai gai mắt chưa? Nếu có tôi
có thể hiểu tâm trạng của Chúa Giêsu đang trải qua trong lúc này. Trong giây phút này, tôi có thể an ủi Chúa và
cũng để Chúa an ủi tôi nữa.
2.
Cũng may cho Chúa Giêsu là còn Phero, ông đã nói: “Bỏ Thầy thì chúng
con biết theo ai vì chỉ có Thầy mới có lời ban sự sống đời đời.” Liệu tôi có dám tin những gì Chúa Giêsu nói
Ngài là bánh hằng sống? Tôi có thật sự
thấy Ngài là sức sống mãnh liệt đang dâng trào và điều hướng mọi việc làm trong
đời sống của tôi chăng? Nếu tôi tin Ngài
vậy tôi đã tìm đến bánh hằng sống này như thế nào? Tha thiết không hay hờ hững? Tôi muốn nói gì với Ngài trong lúc này về niềm
tin của tôi đối với Ngài?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment