Mác-cô 16:1-8
1Hết ngày sa-bát, bà
Ma-ri-a Mác-đa-la với bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê, và bà Sa-lô-mê, mua dầu thơm
để đi ướp xác Đức Giê-su. 2 Sáng tinh sương ngày thứ nhất
trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ. 3 Các bà bảo
nhau: “Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây?” 4 Nhưng
vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn
lắm. 5 Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi
bên phải, mặc áo trắng; các bà hoảng sợ. 6 Nhưng người
thanh niên liền nói: “Đừng hoảng sợ! Các
bà tìm Đức Giê-su Na-da-rét, Đấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này! 7 Xin
các bà về nói với môn đệ Người và ông Phê-rô rằng Người sẽ đến Ga-li-lê trước
các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người
như Người đã nói với các ông.” 8 Vừa ra khỏi mộ, các bà
liền chạy trốn, run lẩy bẩy, hết hồn hết vía. Các bà chẳng nói gì với ai, vì sợ hãi.
(Trích
Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Hôm nay Thứ Bảy Tuần Thánh, kết
thúc Tam Nhật Thánh, tưởng niệm cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa Giêsu. Hôm nay là đêm vọng Phục sinh, kết thúc một Tuần
Thánh đầy bi kịch với bao nhiêu nỗi sợ hãi, đau đớn, chết chóc, phản bội và mất
mát. Hôm nay có thể là lúc tôi nhìn lại
Tam Nhật Thánh này. Tôi đã sống những
trải nghiệm Tuần Thánh của chính mình trong mọi hoàn cảnh đau khổ mà tôi đã
hoặc đang hoặc sẽ phải trải qua như thế nào? Các bài đọc Tuần Thánh này nói với tôi như thế
nào trong từng trạng huống cuộc đời của tôi?
Các bài đọc từ sách Isaia cho tôi thấy hình ảnh Người Tôi Tớ Đau Khổ,
một Thiên Chúa kiên nhẫn với những yếu đuối của tôi và hỗ trợ tôi trong những tranh
đấu cuộc đời. Ngài đề nghị uốn nắn tôi
mà không ép buộc phải giống Ngài, và giải thoát tôi khỏi sự giam cầm. Tôi muốn trải nghiệm sự tự do đó ở đâu nhất
trong cuộc đời mình? Khi nói chuyện với
Phêrô và các môn đệ, Chúa Giêsu cho thấy rằng Ngài biết họ từ tận đáy lòng họ,
hơn họ biết chính mình, nhưng Ngài vẫn yêu thương và thêm sức cho họ khi vấp
ngã vì Ngài. Tôi nhìn nhận những thất
bại của chính mình như thế nào trước tình yêu và tình bạn bền vững này?
2. Có những ân sủng đặc biệt nào
mà tôi đã cầu xin trong Mùa Chay và Tuần Thánh không? Hãy dành chút thời gian
để kết nối lại với những hy vọng và nỗi sợ hãi đã nảy sinh trong tôi khi đáp
trả lại những ý nghĩa từ các bài đọc của Tam Nhật Thánh. Những ân sủng giải thoát nào Thiên Chúa đang
mời gọi tôi đón nhận trong Lễ Phục Sinh này?
Thứ Bảy Tuần Thánh, trước hết là thời gian chờ đợi, khi tôi cùng với Đức
Mẹ Maria và các môn đệ chia sẻ nỗi đau buồn và tia hy vọng le lói của họ. Khi tôi chờ đợi ánh sáng Phục Sinh ló dạng,
hãy dành thời gian để nói những gì trong trái tim tôi với Chúa, cầu xin ánh
sáng và tự do ở bất cứ nơi nào tôi cảm thấy cần thiết nhất trong cuộc sống và
trên thế giới. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện này
bằng Kinh Dâng Hiến của Thánh I-nha-xi-ô: “Lạy Chúa, xin nhận lấy tất
cả tự do, trí nhớ, trí hiểu, và cả ý chí con, tất cả những gì con có, và đang
làm chủ. Mọi sự ấy, Chúa đã ban cho con, nay con xin dâng lại cho
Chúa. Tất cả là của Chúa, xin Chúa sử dụng hoàn toàn theo ý
Chúa. Chỉ xin ban cho con tình yêu và ân sủng của
Chúa. Đối với con, thế là đủ. Amen.”
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment