Friday, March 8, 2024

Thứ Bảy Tuần III Mùa Chay – Năm B – 9-3-2024

Thu Bay III MC

Luca 18:9-14

9Khi ấy, Đức Giê-su kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác: 10 “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện.  Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế. 11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: ‘Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. 12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.’ 13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: ‘Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.’ 14 Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi; còn người kia thì không.  Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.     Dụ ngôn Chúa Giêsu kể về thái độ của hai người lên đền thờ cầu nguyện đã quá rõ, trong đó: một người cầu nguyện với thái độ vênh vang tự đắc, kể công với Chúa và khinh chê người khác; trong khi đó, người kia cầu nguyện trong tâm tình khiêm nhường thống hối, nương nhờ vào lượng từ bi của Chúa.  Tuy nhiên vấn đề tôi cần lưu ý và tự hỏi trong giờ cầu nguyện này là: Tôi thường mang tâm tình gì mỗi khi đến với Chúa, mỗi khi tiếp cận với tha nhân?  Nếu tôi thường có thái độ của người thứ nhất, dụ ngôn này thực sự Chúa Giêsu đang kể riêng cho tôi.  Tôi cảm thấy như thế nào khi Chúa kể riêng dụ ngôn này cho tôi, một người có thái độ hống hách kiêu căng trước mặt Thiên Chúa cũng như đồng loại?  Tôi muốn nói gì với Chúa Giêsu trong lúc này?  Nếu tôi là người thứ hai trong dụ ngôn, tôi cảm thấy Chúa đang ngắm nhìn tôi và yêu thương tôi như thế nào?  Tôi muốn nói gì với Ngài trong giây phút này?

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý những từ ngữ hoặc hình ảnh nào đánh động tôi nhất.  Những từ ngữ hay hình ảnh ấy khơi gợi trong tôi những cảm xúc gì?  Tôi để ý chúng đang dẫn tôi đến gần Chúa và anh chị em xung quanh, hay đang đẩy tôi xa khỏi Chúa và mọi người?  Tôi có thể gom tất cả những cảm xúc này thành lời nguyện để dâng lên Chúa trong những giây phút cuối cùng của giờ cầu nguyện này chăng?  Tôi kết thúc giờ cầu nguyện này bằng Kinh Dâng Hiến của Thánh I-nha-xi-ô: “Lạy Chúa, xin nhận lấy tất cả tự do, trí nhớ, trí hiểu, và cả ý chí con, tất cả những gì con có, và đang làm chủ.  Mọi sự ấy, Chúa đã ban cho con, nay con xin dâng lại cho Chúa.  Tất cả là của Chúa, xin Chúa sử dụng hoàn toàn theo ý Chúa.  Chỉ xin ban cho con tình yêu và ân sủng của Chúa.  Đối với con, thế là đủ. Amen.”

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment