Mác-cô 4:1-9
1Khi ấy, Đức Giê-su lại bắt đầu giảng dạy
ở ven Biển Hồ. Dân chúng tụ họp bên
Người rất đông, nên Người phải xuống ngồi trên thuyền đang đậu dưới biển, còn
tất cả dân chúng thì ở trên bờ. 2 Người dùng dụ ngôn mà
dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy,
Người nói với họ: 3“Các người nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống. 4 Trong
khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất. 5 Có
hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu; 6 nhưng
khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô. 7 Có
hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết
quả. 8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn
lên, sinh hoa kết quả: hạt được ba chục, hạt được sáu chục, hạt được một
trăm.” 9 Rồi Người nói: “Ai có tai để nghe thì hãy nghe!”
(Trích Phúc âm Mác-cô,
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Trong
Tin Mừng Mác-cô, bất cứ khi nào Chúa Giêsu ở bên bờ biển, thì luôn có một điều
gì đó quan trọng sẽ xảy ra. Tôi nghĩ điều
quan trọng đang diễn ra ở đây là gì? Ở
đây Chúa Giêsu kể một câu chuyện về các loại thửa đất khác nhau. Tôi có để ý thấy Ngài đề cập đến bao nhiêu loại
khác nhau không? Tôi có thể nghĩ chúng
biểu tượng cho những gì?
2. Bây giờ
tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa. Lời đầu tiên Chúa Giêsu nói là gì và lời cuối
cùng là gì? Tại sao tôi nghĩ như vậy? Thông điệp mà Lời Chúa hôm nay muốn gửi tới
tôi là gì? Cuối cùng, bằng những ngôn từ
rất riêng tư của tôi, tôi muốn nói với Chúa Giêsu về những gì đã xảy ra trong
tâm trí tôi từ bài đọc hôm nay…
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment