Mác-cô 5:1-20
1Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ sang bờ
bên kia Biển Hồ, đến vùng đất của dân Ghê-ra-sa. 2 Người
vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón
Người. 3 Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai
có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. 4 Thật
vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng
xích, và đập tan gông cùm. Và không ai
có thể kiềm chế anh được. 5 Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở
trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá rạch mình. 6 Thấy
Đức Giê-su tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người 7và kêu
lớn tiếng rằng: “Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến
ông? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông
đừng hành hạ tôi!” 8 Thật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó: “Thần
ô uế kia, xuất khỏi người này!” 9 Người hỏi nó: “Tên ngươi
là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là đạo binh,
vì chúng tôi đông lắm.” 10 Nó khẩn khoản nài xin Người
đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy. 11 Ở đó có một bầy heo
rất đông đang ăn bên sườn núi. 12 Đám thần ô uế nài xin
Người rằng: “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” 13 Người
cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo -chừng hai ngàn con- từ trên sườn
núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó. 14 Các người chăn
heo bỏ chạy, báo tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra. 15 Họ
đến cùng Đức Giê-su và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn
tỉnh táo - chính người này đã bị Đạo Binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ. 16 Những
người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ
ám và chuyện bầy heo. 17 Bấy giờ họ lên tiếng nài xin
Người đi khỏi vùng đất của họ. 18 Khi Người xuống thuyền, thì
kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin được ở với Người. 19 Nhưng
Người không cho phép, Người bảo: “Anh cứ về nhà với thân nhân, và thuật lại cho
họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương xót anh như thế
nào.” 20 Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền
Thập Tỉnh tất cả những gì Đức Giê-su đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
(Trích Phúc âm Mác-cô,
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Kinh Thánh như là một
thư viện thu nhỏ, trong đó bao gồm rất nhiều sách do nhiều tác giả viết với các
thể loại khác nhau, vào những thời điểm và bối cảnh lịch sử khác nhau. Bởi thế tùy vào loại sách trong Kinh Thánh mà
tôi cần có một trải nghiệm về bối cảnh của đoạn văn, như thế sẽ giúp ích cho giờ
cầu nguyện của tôi hơn. Chẳng hạn như bài
đọc hôm nay, chứa đựng rất nhiều điều về quyền năng biến đổi của Chúa Giêsu, có
lẽ là một cơ hội để tôi suy niệm tốt trong giờ cầu nguyện này. Trước hết, sau khi một ngày dài mệt mỏi làm
việc với đám đông dân chúng, Chúa Giêsu muốn tránh xa để nghỉ ngơi. Ngài cùng các môn đệ lên thuyền băng qua bờ
bên kia. Trong lúc trên thuyền Ngài đã
ngủ đến mê mệt. Ngài có vẻ chưa sẵn sàng để gặp một người như người đàn ông được
mô tả trong bài đọc hôm nay. Hãy hình
dung cảnh con thuyền cập bờ. Cảm nhận sự
thô sơ của môi trường xung quanh, mùi sắt từ những chiếc cùm bị gãy. Một người đàn ông dày vò, dường như không còn
là con người, sống trong sự hoang tàn khắc nghiệt của nghĩa trang, “tru tréo và
rạch mình”. Hãy chứng kiến nỗi thống
khổ của người đàn ông khi anh ta phải chịu ảnh hưởng của ma quỷ. Tôi thấy gì?
Tôi còn thấy, nghe, ngửi và cảm nhận được điều gì nữa trong lúc này? Tôi nhận thấy điều gì, cảm xúc nảy sinh? Tôi đã đặt mình vào đâu trong bối cảnh đó? Tôi cảm thấy bị thu hút bởi nhân vật nào? Các môn đệ trên thuyền, những người dân trong
làng tò mò, hoặc chính người đàn ông đau khổ. Câu chuyện này nói lên trải nghiệm đau khổ hoặc
tuyệt vọng của chính tôi như thế nào? Hãy
hình dung cuộc trò chuyện của chính tôi với Chúa Giêsu. Tôi sẽ nói gì với Ngài và Ngài có thể nói gì với
tôi? Hãy chia sẻ những khó khăn hoặc trải nghiệm đã đưa tôi đến thời điểm này
và lắng nghe những lời an ủi và chữa lành của Ngài. Và rồi sự chữa lành… nhanh chóng và chắc chắn
như cơn bão đã lặng yên, người đàn ông được tự do. Hãy suy ngẫm về sự chữa lành và giải thoát mà
tôi đã trải qua trong cuộc đời. Đã có
lúc nào Chúa đưa tôi từ chỗ tan vỡ đến chỗ trọn vẹn chưa?
2.
Tôi có thể bày tỏ lòng
biết ơn của mình như thế nào? “Hãy về
nhà với bạn bè và kể cho họ biết Chúa đã làm gì cho anh và Ngài đã tỏ lòng
thương xót với anh ra sao.” Hãy suy ngẫm
về phản ứng của tất cả các nhân chứng, của chính người đàn ông đó. Mọi người có thể phản ứng thế nào trước quyền
năng biến đổi của Chúa Giêsu? Tôi có thể
nhớ lại thời điểm tôi làm chứng cho ân sủng chữa lành của Chúa không? Tôi dành thời gian còn lại của giờ cầu nguyện,
trong niềm tin tưởng và cầu nguyện, tôi muốn chia sẻ mọi suy nghĩ hoặc mong muốn
đang xảy ra trong tôi với Chúa.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment