Gioan 4:5-15, 19b-39a, 40-42
5Người [Đức Giêsu]
đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là Xy-kha, gần thửa đất ông Gia-cóp đã cho con
là ông Giu-se. 6Ở đấy, có
giếng của ông Gia-cóp. Người đi đường
mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng.
Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa.
7Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy: "Chị cho
tôi xin chút nước uống!" 8Lúc
đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn. 9Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói:
"Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước
uống sao?" Quả thế, người Do-thái
không được giao thiệp với người Sa-ma-ri.
10Đức Giê-su trả lời: "Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa
ban, và ai là người nói với chị: "Cho tôi chút nước uống", thì hẳn
chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống." 11Chị ấy nói: "Thưa ông, ông
không có gầu, mà giếng lại sâu. Vậy ông
lấy đâu ra nước hằng sống? 12Chẳng
lẽ ông lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã cho chúng tôi giếng
này? Chính Người đã uống nước giếng này,
cả con cháu và đàn gia súc của Người cũng vậy." 13Đức Giê-su trả lời: "Ai
uống nước này, sẽ lại khát. 14Còn
ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một
mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời." 15Người phụ nữ nói với Đức Giê-su:
"Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến
đây lấy nước"…19Người phụ nữ nói với Người: "Thưa ông, tôi
thấy ông thật là một ngôn sứ...20Cha ông chúng tôi đã thờ phượng
Thiên Chúa trên núi này; còn các ông lại bảo: Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi
phải thờ phượng Thiên Chúa." 21Đức
Giê-su phán: "Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các người sẽ thờ phượng
Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem. 22Các người thờ Đấng các người
không biết; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ
dân Do-thái. 23Nhưng giờ đã
đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ
phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ
phượng Người như thế. 24Thiên
Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí
và sự thật." 25Người phụ
nữ thưa: "Tôi biết Đấng Mê-si-a, gọi là Đức Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến,
Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự."
26Đức Giê-su nói: "Đấng ấy chính là tôi, người đang nói
với chị đây"...39Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó đã tin
vào Đức Giê-su. 40Vậy, khi
đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai
ngày. 41Số người tin vì lời
Đức Giê-su nói còn đông hơn nữa. 42Họ
bảo người phụ nữ: "Không còn phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả
thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng cứu độ trần
gian."
(Trích Phúc âm Gioan bản dịch của Nhóm Phiên
Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý
cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay là một trong những
câu chuyện đặc biệt trong Phúc âm Gioan mà, trong mười mấy thế kỷ qua, Giáo hội
đã luôn dùng cho Chúa nhật Thứ Ba Mùa Chay năm A, và ở bất cứ giáo xứ nào khi
có người lớn sẽ lãnh nhận các bí tích gia nhập Kitô giáo trong Lễ Phục Sinh năm
ấy, dù năm đó là năm A, B, hay C. Có hai
điều đẹp ở cuộc trao đổi giữa Chúa Giêsu và người đàn bà Samari: Thứ nhất, Chúa
Giêsu đi vào vùng dân ngoại Samaria, và thứ hai, sự mở lòng của người đàn bà
Samari. Bao lâu nay tôi muốn truyền
giáo, muốn nhiều người biết Chúa ư? Hãy
bắt chước Chúa Giêsu, đi ra khỏi những gì mà tôi cảm thấy thoải mái và quen
thuộc, để tìm gặp người khác, nơi họ là, hơn là ngồi chờ họ đến với tôi. Thứ hai, sự mở lòng với Chúa Giêsu để được
biến đổi. Đọc toàn bộ bài đọc hôm nay,
tôi có thể thấy một tiến trình khai tâm của người đàn bà Samari với Chúa
Giêsu. Ban đầu, bà đã xem Chúa Giêsu chỉ
là một người đàn ông Do-thái, kẻ thù và không đáng nói chuyện với sắc tộc của
bà, nhưng rồi bà đổi dần danh xưng với Ngài, theo một mức độ thân mật, kính
trọng và ngưỡng mộ dần, để rồi cuối cùng bà đã bị thuyết phục và tin nhận Chúa
Giêsu. Tôi muốn xem lại đời sống đức tin
của tôi bao lâu nay, đã mở lòng được bao nhiêu cho sự biến đổi nội tâm? Cái gì đang khiến tôi không thể mở lòng với
Chúa?
2. Thật thú vị trong cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và người đàn bà Samari. Chúa Giêsu đã giải thoát bà khỏi những ràng buộc về tôn giáo đã từng áp đặt lên bà. Bà được dạy rằng, dân tộc của bà phải thờ Chúa trên núi Gerizim, trong khi đó những người Do-thái lại nói rằng, phải thờ Chúa ở Giê-ru-sa-lem. Tuy nhiên, câu trả lời của Chúa Giêsu đã phá đổ đền thờ lộng lẫy ở Giê-ru-sa-lem và san bằng ngọn núi Gerizim, khi Ngài nói: "Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem…Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế. Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự thật." Câu nói này thật đẹp, bởi nó được nói ra sau câu chuyện Chúa Giêsu thanh tẩy đền thờ, khi Ngài đánh đuổi những người đổi tiền trong đền thờ. Từ nay trở đi, không ai còn phải đi qua những lễ nghi rườm rà, những tư tế nặng lề luật và hình thức mới gặp được Chúa, nhưng họ có thể tìm gặp Chúa ở bất cứ nơi đâu, trong chính tâm hồn của họ, trong sự kiếm tìm chân lý và sự thật. Nói theo kiểu Thánh I-nha-xi-ô, tôi có thể tìm gặp Chúa trong mọi sự! Tôi sẵn sàng tìm gặp và mở lòng với Chúa trong giây phút cầu nguyện này không? Tôi sẵn sàng tìm gặp Chúa trong ngày sống hôm nay của tôi không? Tôi kết thúc giờ cầu nguyện hôm nay bằng bài hát, “Yêu Thương Cho Người,” của Duy Thiên, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=r7J_wiQCY3Y
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment