Sunday, June 30, 2019

Thứ Hai Tuần XIII Mùa Thường Niên – Năm C –1-7-2019


Thánh Vịnh 103:1-16

Thu Hai XIII TN1 Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh!
2 Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
chớ khá quên mọi ân huệ của Người.

3 CHÚA tha cho ngươi muôn ngàn tội lỗi,
thương chữa lành các bệnh tật ngươi.
4 Cứu ngươi khỏi chôn vùi đáy huyệt,
bao bọc ngươi bằng ân nghĩa với lượng hải hà,
5 ban cho đời ngươi chứa chan hạnh phúc,
khiến tuổi xuân ngươi mạnh mẽ tựa chim bằng.

6 CHÚA phân xử công minh,
bênh quyền lợi những ai bị áp bức,
7 mặc khải cho Mô-sê biết đường lối của Người,
cho con cái nhà Ít-ra-en
thấy những kỳ công Người thực hiện.

8 CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương,
9 chẳng trách cứ luôn luôn,
không oán hờn mãi mãi.
10 Người không cứ tội ta mà xét xử,
không trả báo ta xứng với lỗi lầm.

11 Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất,
tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao.
12 Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm,
tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta.

13 Như người cha chạnh lòng thương con cái,
CHÚA cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn.
14 Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì,
hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi.
15 Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi,
tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,
16 một cơn gió thoảng là xong,
chốn xưa mình ở cũng không biết mình.
(Trích Thánh Vịnh bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/CuuUoc_23TV101-150.html#103)
Gợi ý cầu nguyện:

1.      Thánh Vịnh 103 là một bản văn cổ, viết vào khoảng 1000 năm trước Chúa Giesu giáng sinh.  Tuy vậy, những lời của Thánh Vịnh vẫn rất cần thiết cho tôi ngày hôm nay.  Bởi trước mặt Chúa, ai cũng bất toàn, cũng có lỗi lầm, và rất cần được tha thứ.  Tôi có thể nhìn vào cuộc đời của chính tôi—có điều gì đang khiến tôi cảm thấy bất an bao lâu nay, có điều gì khiến tôi không thể sống là một con người biết yêu thương, không thể diễn tả yêu thương trong mọi lời tôi nói, mọi nghĩa cử trong ngày sống của tôi?  Tôi xin Chúa tha thứ và xin Ngài giúp tôi được chữa lành, được tự do để có thể sống yêu thương hơn mỗi ngày.

2.      Lời Thánh Vịnh hôm nay thật gần với tôi.  Tôi có thể cảm thấy từng lời này như chạy trong da thịt của tôi.  Tôi muốn đọc lại Thánh Vịnh trên và chọn ra một câu trong Thánh Vịnh để giúp tôi sống thật đẹp trong ngày hôm nay.   

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, June 29, 2019

Chúa Nhật Tuần XIII Mùa Thường Niên – Năm C –30-6-2019


CN XIII TN

Luca 9:57-62

57Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo." 58Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu." 59Đức Giê-su nói với một người khác: "Anh hãy theo tôi!" Người ấy thưa: "Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã." 60Đức Giê-su bảo: "Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa." 61Một người khác nữa lại nói: "Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã." 62Đức Giê-su bảo: "Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa."

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_03Luca.html#9)
Gợi ý cầu nguyện:

1.      Tôi có thể thấy ngay những đòi hỏi của Chúa Giêsu cho những ai muốn theo Ngài là, rất nghiêm túc.  Ngài không cho họ bánh vẽ, hứa hẹn là cuộc đời môn đệ sẽ luôn thuận buồn xuôi gió, nhưng sẽ rất vất vả, chỗ gối đầu cũng chẳng có, thậm chí còn bị bắt bớ và giết chết nữa.  Tôi nghĩ sao về đòi hỏi của Chúa Giêsu?  Tôi còn dám theo Ngài nữa hay thôi?  Điều gì thúc đẩy tôi muốn theo Ngài?  Có phải theo Chúa Giêsu để xin gì được đó, để được danh lợi, để được thiên đàng?  Tôi muốn nhìn lại đời sống môn đệ của tôi bao lâu nay, có đang nên một với Chúa Giêsu chưa, yêu Ngài hết linh hồn, hết sức lực và hết trí khôn?  Nếu không có tình yêu gắn bó với Chúa Giêsu, tôi không thể là môn để của Ngài, không có sức để đối diện với những khó khăn thử thách.

2.      Khi Chúa Giêsu đòi hỏi những người muốn theo Ngài phải để kẻ chết chôn kẻ chết và cũng không còn giờ để giã từ người thân; Ngài không dạy tôi coi thường người thân, đặc biệt khi họ lìa đời.  Điều Chúa Giêsu chỉ muốn nhấn mạnh đó là: Việc loan báo Nước Thiên Chúa cho mọi người là CHUYỆN CẤP BÁCH và QUAN TRỌNG NHẤT, không có gì so sánh bằng, hơn cả việc chôn người thân, hơn cả việc bám víu gia đình thân thuộc.  Loan báo Nước Trời tức cho mọi người thấy một Thiên Chúa đầy yêu thương trong đời sống của tôi, trong lời nói và hành động của tôi.  Loan báo Nước Trời như vậy có đang là ưu tiên hàng đầu và là chuyện cấp bách tôi phải làm ngay trong ngày sống của tôi, trước tất cả mọi việc khác không?  Tôi muốn trả lời Chúa Giêsu về điều này và định hướng ngày sống của tôi cho đúng ý Chúa hơn. 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, June 28, 2019

Thứ Bảy Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –29-6-2019 – Lễ Hai Thánh Tông Đồ Phê-rô và Phao-lô


Thu Bay XII TN

Mát-thêu 16:13-19

13Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: "Người ta nói Con Người là ai?" 14Các ông thưa: "Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ." 15Đức Giê-su lại hỏi: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?" 16Ông Si-môn Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống." 17Đức Giê-su nói với ông: "Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. 18Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 19Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy." 20Rồi Người cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.

(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#16)
Gợi ý cầu nguyện:

1.      Trong bài đọc hôm nay, Chúa Giêsu đặt ra cho các môn đệ hai câu hỏi: 1) Người ta bảo Thầy là ai?;  2) Các con bảo Thầy là ai?  Nếu Chúa Giêsu hỏi tôi câu hỏi thứ nhất, chắc tôi có thể trả lời rất dễ dàng.  Bởi câu trả lời của tôi có thể dựa trên giáo lý, dựa trên những gì tôi đã được nghe từ Giáo hội, từ các linh mục, các nữ tu, thầy cô giáo, cha mẹ, cùng bạn bè.  Tuy nhiên, nếu Chúa Giêsu hỏi tôi câu hỏi thứ hai tôi sẽ trả lời Ngài thế nào?  Đây là một câu hỏi không dễ trả lời chút nào, bởi nó phải đến từ kinh nghiệm riêng tư giữa tôi với Chúa Giêsu.  Trong giờ cầu nguyện này tôi sẽ nói Chúa Giêsu là ai?  Tôi muốn nói với Chúa Giêsu tự đáy lòng của tôi về Ngài, không dựa vào câu trả lời của bất cứ ai, dù đó là của Giáo hội, dù đó là những câu trả lời rất hay và rất đúng, nhưng đó không phải là của riêng tôi.

2.      Một hình ảnh đẹp mà Chúa Giêsu đã làm cho Phê-rô, đó là bộc bạch những ước mơ của Ngài cho ông.  Tôi sẽ không thể chia sẻ cho bất cứ ai những chuyện thầm kín của đời tôi, nếu trước đó không có sự tin tưởng và kết thân.  Liệu tôi đã có một sự kết thân và tin tưởng của Chúa Giêsu đến mức, Ngài dám chia sẻ những ước mơ của Ngài cho tôi chăng?  Tôi đã theo Chúa bao nhiêu năm, tôi có biết Chúa Giêsu có ước mơ gì về tôi không, và tôi đã làm cho ước mơ đó thành hiện thực đến mức nào rồi?  Trong giây phút này, tôi muốn bàn chuyện với Chúa Giêsu về những ước mơ của Ngài về tôi.    

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, June 27, 2019

Thứ Sáu Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –28-6-2019 – Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu


Thu Sau XII TN

Luca 15:3-7

3Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này: 4"Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? 5Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. 6Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: "Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó. 7Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_03Luca.html#15)
Gợi ý cầu nguyện:

1.       Bài đọc hôm nay là một trong những trang Kinh Thánh đẹp nhất về nỗi lòng của Thiên Chúa dành cho tôi.  Thật đúng với ý nghĩa của ngày Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu!  Giờ cầu nguyện hôm nay, tôi muốn chiêm ngắm tình yêu này của Chúa.  Ngài lặn lội tìm cho bằng được tôi, rồi kiệu tôi trên vai của Ngài trong mừng rỡ, và mời gọi mọi người cùng chia vui với Ngài vì đã tìm thấy tôi.  Dù Chúa vẫn có 99 con chiên kia, nhưng không vì họ mà Ngài bỏ rơi tôi.  Điều này cho tôi thấy, không ai có thể thay thế tôi trong trái tim của Chúa.  Ngài sẽ như mục tử tốt lành, thậm chí như người mẹ điên, sẽ không yên cho đến khi tìm được tôi.  Tôi là con chiên nào trong lúc này: đi lạc ư, tội lỗi ư, hay yếu đau ư?  Hãy nhớ rằng, tôi luôn có chỗ trong trái tim của Chúa.  Tôi để ý Chúa vui như thế nào khi tìm thấy tôi?  Chúa nói gì với tôi trong suốt quãng đường đi về?  Tôi nói gì với Chúa khi ở trên vai của Ngài?  Tôi có cảm thấy được hơi ấm, sự mềm mại từ đôi vai của Chúa không?

2.       Tôi có thể cảm thấy ở dụ ngôn này, dường như, Chúa yêu những người tội lỗi hơn người công chính thì phải.  Nếu vậy, tôi sẽ sống bê bối để được Chúa yêu!  Không phải thế.  Dụ ngôn này thật sự muốn nói, trong 100 con chiên này, chẳng con chiên nào là thánh thiện cả.  Nước Trời mở hội ăn mừng, vì 1 con chiên đi lạc được tìm thấy, trong khi đó 99 con kia dù không xa đàn nhưng tự hào là mình tốt lành nên không cần hối lỗi trở về.  Tôi thấy tôi thuộc loại chiên nào?  Nhận biết mình sai lầm và cần đến tình thương của Chúa, hay tôi thuộc trong số 99 con kia tự hào mình tốt lành nên dửng dưng với tình thương của Chúa?  Tôi muốn suy nghĩ về điều này trong giờ còn lại của ngày sống hôm nay.       

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, June 26, 2019

Thứ Năm Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –27-6-2019


Thu Nam XII TN

Mát-thêu 7:21-27

21"Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! lạy Chúa!" là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. 22Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: "Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?" 23Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!

24"Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. 25Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. 26Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. 27Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành".

(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#7)
Gợi ý cầu nguyện:

1.       Hôm nay tôi được nghe đến phần cuối của loạt Bài Giảng Trên Núi về Hiến Chương Nước Trời, ở đó Chúa Giêsu trình bày những tiêu chuẩn để được vào Nước Trời.  Những lời cuối của Hiến Chương nhắc nhở tôi một lần nữa: để vào được Nước Trời không chỉ bi bô nơi cửa miệng hai tiếng “Lạy Chúa!,” nhưng quan trọng là biết thi hành ý muốn của Chúa Cha, mà Chúa Giêsu đã trình bày trong cả ba chương 5-7.  Trong ba chương đó, Chúa Giêsu đòi hỏi tôi phải sống TỐT HƠN cả các kinh sư và biệt phái, hơn cả chuyện “ăn ngay ở lành”, hơn cả chuyện “có qua có lại mới toại lòng nhau.”  Trước mặt Chúa tôi muốn xét lại đời tôi, xem có hơn các kinh sư chút nào không? 

2.       Chúa Giêsu ví người biết thi hành thánh ý Chúa Cha khôn ngoan như người biết xây nhà trên nền đá vững chắc.  Chúa Giêsu mời gọi tôi hãy là người khôn ngoan để được vào Nước Trời, bằng không sẽ bị đuổi ra khỏi Nước ấy.  Tôi muốn lắng nghe và thực hành ý Chúa Cha, bắt đầu từ những việc rất nhỏ bé trong ngày hôm nay.

Phạm Đức Hạnh, SJ

 


Tuesday, June 25, 2019

Thứ Tư Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –26-6-2019


Thu Tu XII TN

Mát-thêu 7:15-20

15"Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi. 16Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ? 17Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu. 18Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt. 19Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa. 20Vậy, cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.

(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#7)
Gợi ý cầu nguyện:

1.       Lời cảnh báo của Chúa Giêsu về ngôn sứ giả quả là cần thiết trong thời đại hôm nay, khi cuộc sống có qua nhiều tiếng nói từ giữa cộng đoàn, từ báo chí, truyền hình và internet.  Có lẽ giờ cầu nguyện hôm nay, tôi muốn cùng Chúa nhận định: đâu là những tiếng nói thật, mẩu tin thật, bài báo thật, trang mạng thật thuộc về Chúa đang mang lại sức sống, tình yêu và hy vọng cho tôi và mọi người.  Đâu là những tiếng nói đang dẫn tôi đến gần Chúa và anh chị em.  Tôi có thể đọc lại bài đọc trên để, nhìn rõ những tiêu chuẩn giúp tôi nhận định các tiếng nói trong cuộc sống ngày hôm nay của tôi.

2.       Chúa Giêsu mời gọi tôi, để ý đến những hoa trái của những việc làm và lối sống của những người xung quanh, và kể cả của tôi nữa.  Những hoa trái này đang như thế nào?  Nhiều hay ít, tốt hay xấu?  Loại trái nào có nhiều hóa chất?  Loại trái nào có nhiều dinh dưỡng?  Có thể tôi vẫn đi lễ, vẫn cầu nguyện, vẫn làm việc phúc đức nhưng lại chẳng sinh hoa thơm quả ngọt, trái lại, chỉ toàn những trái đắng, đầy độc tố, khiến ai tiếp xúc với tôi cũng phát khiếp, cũng dần dần tránh xa.  Tôi xin Chúa giúp tôi nhìn ra điều này và mạnh dạn thay đổi.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, June 24, 2019

Thứ Ba Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –25-6-2019


Thu Ba XII TN

Mát-thêu 7:12-14

12"Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó. 13"Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. 14Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.

 (Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#7)
Gợi ý cầu nguyện:

1.      Lời dạy của Chúa Giêsu trong bài đọc hôm nay, “Những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta,” nghe cũng gần giống lời dạy của Đức Khổng Tử dạy cách đây 2,500 năm, “Những gì các ngươi không muốn người khác làm cho mình, thì cũng đừng làm điều đó cho người khác.”  So sánh hai lời này, tôi có thể thấy lời dạy của Chúa Giêsu tích cực hơn.  Lời dạy này được xem như là khuôn vàng thước ngọc cho đời sống thường nhật của tôi.  Giờ cầu nguyện hôm nay, tôi có thể xem lại cách ứng xử hằng ngày của tôi: Đâu là những lần tôi đã chỉ muốn người khác làm cho tôi, trong khi đó tôi đã chẳng làm cho người khác?  Điều gì khiến tôi có thái độ này?  Ích kỷ chăng?  Hèn nhát chăng?  Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này?

2.      Điều khuyên dạy thứ hai của Chúa Giêsu trong bài đọc hôm nay: Hãy đi tìm sự sống, một cách khôn ngoan.  Không có một phần thưởng nào mà không đòi hỏi hy sinh.  Tôi đang đi tìm những lối sống dễ dãi, tránh khổ, ngại quên mình chăng?  Tôi xem lại với lối sống như vậy đang dẫn tôi đi đâu?  Tôi đang càng ngày càng gần Chúa hay xa Chúa?  Đang trở nên tự do hơn hay đang mất dần tự do?  Tôi muốn làm lại chọn lựa cho sự sống, tự do và hạnh phúc đích thực. 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, June 23, 2019

Thứ Hai Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –24-6-2019 – Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả


Thu Hai XII TN

Luca 1:57-66

57Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. 58Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà. 59Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. 60Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: "Không, phải đặt tên cháu là Gio-an." 61Họ bảo bà: "Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả." 62Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì. 63Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gio-an." Ai nấy đều bỡ ngỡ. 64Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. 65Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đệ 66Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?" Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_03Luca.html)
Gợi ý cầu nguyện:

1.      Câu chuyện sinh nhật của Gioan là một phép lạ bởi, E-li-za-bét và chồng của bà đều đã quá già để sinh con.  Qua phép lạ này có thể gợi lên trong tôi niềm hy vọng và niềm tin vào Thiên Chúa.  Thiên Chúa đã không làm cho Ê-li-sa-bét và Da-ca-ri-a phải thất vọng, nhưng làm cho đời sống của họ trở nên trẻ trung và tươi mát khi cho họ sinh Gioan.  Có điều gì mà tôi đã chờ đợi bao lâu nay?  Sự chờ đợi này có làm tôi có mất niềm tin vào Chúa không?  Tôi có thể nói chuyện với Ê-li-sa-bét hoặc Da-ca-ri-a trong giây phút này, để xin họ cố vấn cho tôi về niềm tin.

2.      Chuyện đặt tên cho con của ông bà Da-ca-ri-a là Gioan đã khiến cho mọi người ngỡ ngàng, vì theo phong tục, chẳng có ai đặt tên cho con kiểu như vậy, nhưng ngỡ ngàng hơn cả đó là, nhờ đặt tên là “Gioan” mà Da-ca-ri-a nói được.  Gioan trong tiếng Do-thái có nghĩa là Thiên Chúa nhân lành.  Cả hai ông bà đều đã ngoài tuổi sinh con, vậy mà họ vẫn có được một quý tử, thì hẳn Chúa phải nhân lành lắm.  Ông bà đã nhận ra điều này và nhờ vậy cũng giúp ông nói được, để Thiên Chúa được nhận biết nơi nhiều người.  Trong giây phút này có điều gì trong đời tôi, khiến tôi có thể cất lên lời ca khen Chúa vì Ngài nhân lành không?  Nếu không thể ca khen Thiên Chúa, khi biết bao nhiêu điều Chúa đã làm trong cuộc đời, tôi thật sự đang bị câm.     

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, June 22, 2019

Chúa Nhật Tuần XII Mùa Thường Niên – Năm C –23-6-2019 – Lễ Mình Máu Thánh Chúa


CN XII TN

Luca 9:12-17

12Ngày đã bắt đầu tàn. Nhóm Mười Hai đến bên Đức Giê-su thưa Người rằng: "Xin Thầy cho đám đông về, để họ vào các làng mạc nông trại quanh đây, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn, vì nơi chúng ta đang ở đây là nơi hoang vắng." 13Đức Giê-su bảo: "Chính anh em hãy cho họ ăn." Các ông đáp: "Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá, trừ phi chính chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám dân này." 14Quả thật có tới chừng năm ngàn đàn ông. Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Anh em hãy bảo họ ngồi thành từng nhóm khoảng năm mươi người một." 15Các môn đệ làm y như vậy, và bảo mọi người ngồi xuống. 16Bấy giờ Đức Giê-su cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông. 17Mọi người đều ăn, và ai nấy được no nê. Những miếng vụn còn thừa, người ta thu lại được mười hai thúng.

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_03Luca.html#9)
Gợi ý cầu nguyện:

1.       Tôi có thể bắt gặp sự quan tâm của Nhóm Mười Hai về sự đói ăn của dân chúng, nên đã thưa cùng Chúa Giêsu.  Tôi có thể thấy đây như là lời cầu nguyện của họ thay cho dân.  Cũng có thể đây là kiểu chừa việc cho Chúa Giêsu!  Thế rồi, Chúa lại đẩy trách nhiệm về cho Nhóm Mười Hai, “Chính các con hãy cho họ ăn!”  Coi chừng đây cũng là cách tôi vẫn thường làm mỗi khi gặp khó khăn, tôi hay đẩy việc cho Chúa.  Gia đình lục đục cắn xé nhau, con cái nghiện ngập, không lo tìm các chuyên gia về hôn nhân gia đình và nghiện ngập để được giúp đỡ, tôi chỉ cầu nguyện, rồi để mặc Chúa lo!  Có một khó khăn hay nhu cầu nào nơi những người xung quanh mà Chúa đang nhờ tôi chăm sóc cho họ không?  Có ai có thể chết được vì đang đói ăn về thể lý, tâm lý, tâm linh mà Chúa đang nói tôi phải chăm sóc cho họ không?  Tôi xin cho được sự bén nhạy và quảng đại trong việc này.   

2.     Trong giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn hình dung cảnh hơn 5000 người tụ tập để nghe Chúa Giêsu giảng, và khi chiều đến, họ đói.  Chúa Giêsu đã dùng 5 chiếc bánh và 2 con cá để nuôi hơn 5000 người, một sự chênh lệch quá lớn, đến nỗi họ ăn no và còn dư đến 12 thúng!  Điều này nói gì với tôi?  Phải chăng Chúa đang nói với tôi về niềm tin?  Nếu tôi có niềm tin và quảng đại với Chúa, dù chỉ một cái gì đó tầm thường và rất nhỏ bé, Chúa có thể biến nó trở nên phi thường.   Tôi tin điều này không?  Tôi dám quảng đại với Chúa về những gì rất hạn hẹp mà tôi có không?  Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này? 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, June 21, 2019

Thứ Bảy Tuần XI Mùa Thường Niên – Năm C –22-6-2019


Thu Bay XI TN

Mát-thêu 6:19-23

24"Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.

25"Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? 27Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? 28Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; 29thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! 31Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.

(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#5)
Gợi ý cầu nguyện:
1.       Qua bài đọc hôm nay, Chúa Giêsu tiếp tục mời gọi tôi phân định: giữa Thiên Chúa và tiền bạc, tôi thờ bên nào?  Có phải Chúa đang làm chủ tâm hồn của tôi hay tiền bạc, vật chất?  Cả đêm lẫn ngày, tôi luôn nghĩ, quan tâm đến Chúa hay tiền bạc, vật chất?  Tôi muốn trả lời với lòng mình trong lúc này. 
2.       Có lẽ không có lời nào có tính thuyết phục mạnh mẽ hơn những lời Chúa Giêsu mời gọi tôi quan sát trong cuộc đời này giữa: tôi với các loài hoa, các loài chim ngoài đồng.  Tôi giá trị hơn tất cả mọi thứ trong cuộc đời này nhiều.  Nếu Chúa đã chăm sóc và trang phục cho những loài chim, loài hoa đẹp đến như vậy, Ngài còn thương yêu và chăm sóc cho tôi hơn nhiều.  Dù Chúa Giêsu bảo tôi đừng lo, Ngài không bảo tôi sống bất cần, vô trách nhiệm.  Những gì tôi cần phải lo và có trách nhiệm, tôi vẫn cần phải tiếp tục, nhưng đừng để chúng chiếm hết thời giờ cho Thiên Chúa, cho Nước Trời.  Những gì tôi cần phải lo, phải làm hãy lo và làm như một người có niềm tin, tức cùng mời Chúa vào trong những lo lắng và trách nhiệm của tôi.  Có điều gì đang lấy hết thời giờ của tôi, không còn giờ cho Chúa hay Nước Trời không?  Có điều gì đang khiến tôi lo lắng trong lúc này, tôi có thể mời Chúa cùng lo chung?    
Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, June 20, 2019

Thứ Sáu Tuần XI Mùa Thường Niên – Năm C –21-6-2019


Thu Sau XI TN

Mát-thêu 6:19-23

19"Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. 20Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi. 21Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
22"Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng. 23Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào!
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#5)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Chúa Giêsu, trong bài đọc hôm nay, mời gọi tôi phân định lại những giá trị của đời sống: Đâu là những kho tàng mà tôi đang kiếm tìm và tích lũy bao lâu nay?  Chúng có giá trị đời đời không, hay chỉ là chóng qua ở đời này?  Tôi đã vất vả như thế nào để đánh đổi được chúng?  Tôi đang dốc hết tâm vào thứ của cải nào?   Dĩ nhiên, khi Chúa Giêsu mời gọi tôi tìm kiếm những kho tàng bền vững không chỉ ở đời này mà cả đời sau, Ngài không có ý nói tôi không cần phải lo cơm áo và học hành cho con cái, Ngài chỉ mời gọi tôi phân định lại, cái nào có giá trị lớn hơn, phải có được sự ưu tiên và quan tâm nhiều hơn.   
2.      Chúa Giêsu lại nhắc nhở con mắt của tôi là ánh sáng, là cửa sổ tâm hồn tôi, nếu mắt tôi mù lòa, toàn thân tôi sẽ tối tăm.  Tôi muốn xem lại bao lâu nay, tôi đang sáng mắt hay đang mù lòa?  Nếu toàn thân tôi đang sáng, đang nhận ra tôi rất đẹp trước mắt Chúa, tôi muốn cảm tạ Ngài.  Nếu toàn thân tôi đang trong bóng tối, vậy tôi đã ở trong bóng tối này bao lâu rồi?  Tôi muốn được sáng không hay vẫn muốn ở trong bóng tối?  Điều gì đã giữ tôi ở mãi trong bóng tối?  Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này?   
Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, June 19, 2019

Thứ Năm Tuần XI Mùa Thường Niên – Năm C –20-6-2019


Mát-thêu 6:7-15

Thu Nam XI TN7"Khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại; họ nghĩ rằng: cứ nói nhiều là được nhận lời. 8Đừng bắt chước họ, vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin.9"Vậy, anh em hãy cầu nguyện như thế này: "Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,10triều đại Cha mau đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.11Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày;12xin tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con;13xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ,
nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ.14"Thật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. 15Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#5)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Bài đọc hôm nay tiếp nối những gì Chúa Giêsu dạy về cầu nguyện, trong bài đọc hôm qua.  Chúa Giêsu dặn, khi cầu nguyện đừng nhiều lời như các kinh sư vì việc họ cầu nguyện chỉ là hình thức tỏ cho người ta biết là họ đạo đức, và vì thế họ cầu nguyện mà chẳng tin ở việc họ cầu nguyện.  Chúa Giêsu không chỉ khuyên tôi, không nên nhiều lời khi cầu nguyện, nhưng là cầu nguyện với cả niềm tin, tin rằng Chúa Cha biết rõ điều tôi cần.  Như vậy tôi cầu nguyện không phải là để được ơn này ơn kia, vì khi tôi chưa cầu nguyện Chúa đã ban rồi, cho bằng cầu nguyện là diễn tả lòng biết ơn, và vun đắp tương quan giữa tôi với Chúa và với mọi người.  Bao lâu nay tôi cầu nguyện như thế nào?  Tôi đã làm như một thói quen, rất máy móc?  Tôi đã làm vì luật buộc?  Tôi đã làm vì mong hưởng thiên đàng và sợ xuống hỏa ngục?  Thế còn niềm tin, tình yêu và tương quan thân mật giữa tôi với Chúa như tình mẫu tử, tình phụ tử thì sao?  Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này?
2.   Lời Kinh Lạy Cha đã trở nên quen thuộc nhất đối với tôi trong toàn bộ Kinh Thánh.  Có lẽ đây là đoạn Kinh Thánh duy nhất mà tôi thuộc nằm lòng!  Trong lời kinh này, Chúa Giêsu chia ba lời cầu xin, trước nhất, là cho tương quan giữa tôi với Chúa, ba lời cầu xin còn lại cho chính tôi và tương quan giữa tôi với tha nhân.  Có bao giờ tôi cầu nguyện với Kinh Lạy Cha bằng đầy đủ ý thức về những ý này không?  Nhìn như vậy, không cầu nguyện là một thiệt thòi cho tôi.  Tôi đọc lại lời kinh này thật chậm và ý thức đầy đủ vào những gì tôi xin qua lời kinh này.     
Phạm Đức Hạnh, SJ