Thursday, February 1, 2024

Thứ Sáu – Tuần IV Thường Niên – Năm B – 2-2-2024 – Lễ Dâng Chúa Vào Đền Thờ

 Thu Sau IV TN

Luca 2:22-40

22Khi đã đủ thời gian, đến ngày các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, 23như đã chép trong Luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến, dành riêng cho Chúa”. 24 Ông bà cũng lên để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. 25 Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn.  Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. 26 Ông đã được Thánh Thần linh báo là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. 27 Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ.  Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để làm điều người ta quen làm theo luật dạy, 28thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:

29“Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
32Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài.”

33Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những điều người ta nói về Người. 34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi: “Cháu bé này được đặt làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên.  Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng. 35 Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.  Như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra.”

36Lại cũng có một nữ ngôn sứ là bà An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se.  Bà đã nhiều tuổi lắm.  Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, 37rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Thiên Chúa. 38 Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết thảy những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.

39Khi hai ông bà đã hoàn tất mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về thành của mình là Na-da-rét, miền Ga-li-lê. 40 Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.     Hôm nay là lễ kính Chúa Giêsu được dâng vào đền thờ.  Tôi có thể hình dung bối cảnh đền thờ lúc ấy.  Hình ảnh ngôi đền thờ được xây dựng như thế nào.  Đây không phải là nơi thờ phượng quen thuộc, nhỏ bé ở đồng quê; đây là thánh địa, một nơi thiêng liêng, quan trọng vào bậc nhất của Do-thái giáo.  Chú ý đến những người đi lại, tiếng cầu nguyện rì rào, tiếng đồng xu được bỏ vào trong những thùng tiền cúng, mùi hương lan tỏa khắp không gian.  Kế tiếp tôi chứng kiến ​​sự háo hức hồi hộp của đôi vợ chồng trẻ lần đầu tiên lên đền thờ sau khi sinh con, đi tới đi lui để lo cho nghi thức dâng lễ cho con trai mình.  Hãy xem Đức Mẹ Maria và Thánh Giuse trao Hài nhi Giêsu vào vòng tay của Simeon và Anna.  Với mong muốn họ phải cẩn thận khi ôm bế con trai mình, Maria và Giuse có thể cảm thấy thế nào?  Kiêu hãnh?  Miễn cưỡng? Chúc phúc?  Hoài nghi?...  Lời của Simeon: là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài
”.  Chúa Giêsu, Ngôi Lời nhập thể của Thiên Chúa, đã được công nhận là ánh sáng cho thế gian và cho vinh quang của dân Chúa.  Tôi thử hình dung câu trả lời của Đức Mẹ Maria và Thánh Giuse sẽ như thế nào?  Có rất nhiều điều họ vẫn chưa biết về đứa con của mình.  Đối với Anna, một nữ tiên tri trong nhiều năm, đây là lời hứa dành cho bà ấy.  Hãy hình dung cảm xúc của những người lớn tuổi này khi chứng kiến ​​niềm hy vọng của họ được thành tựu trong cuộc gặp gỡ thiêng liêng này.  Để lại cho các bậc cha mẹ trẻ nhiều câu hỏi hơn nữa. 

2.     Giờ đây hãy xem xét sự kiện này liên quan đến cuộc sống của tôi như thế nào.  Có lẽ có lời kêu gọi chính tôi hãy “dâng mình” cho Chúa, giống như Chúa Giêsu được dâng trong đền thờ?  Để có ánh sáng của riêng tôi được thừa nhận.  Khi tôi để Simeon và Anna cầu nguyện tạ ơn, và để gia đình nhỏ trở về quê hương, hãy dành một chút thời gian để thu thập những hiểu biết sâu đậm của tôi.  “Đứa trẻ lớn lên, trở nên mạnh mẽ, đầy khôn ngoan; và ân huệ của Thiên Chúa đã ở cùng cậu ấy.”  Thật là một tương lai mà mọi người có thể mong ước cho chính mình.  Trong giây phút cầu nguyện, hãy trình bày mọi ước muốn hoặc mối quan tâm của tôi lên Chúa.  Hãy xin cho được hướng dẫn về cách tôi có thể áp dụng những gì rút ra từ bài đọc hôm nay cho cuộc sống hàng ngày của tôi.

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment