Isaia 2:1-5
1 Đây là điều mà ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã được thấy về Giu-đa
và Giê-ru-sa-lem.2 Trong tương lai, núi Nhà ĐỨC CHÚA đứng kiên
cường vượt đỉnh các non cao, vươn mình trên hết mọi ngọn đồi. Dân dân lũ lượt đưa nhau tới,3 nước
nước dập dìu kéo nhau đi. Rằng:
"Đến đây, ta cùng lên núi ĐỨC CHÚA, lên Nhà Thiên Chúa của Gia-cóp, để
Người dạy ta biết lối của Người, và để ta bước theo đường Người chỉ vẽ. Vì từ Xi-on, thánh luật ban xuống, từ
Giê-ru-sa-lem, lời ĐỨC CHÚA phán truyền.4 Người sẽ đứng làm
trọng tài giữa các quốc gia và phân xử cho muôn dân tộc. Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn
giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước
nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến.5 Hãy
đến đây, nhà Gia-cóp hỡi, ta cùng đi, nhờ ánh sáng ĐỨC CHÚA soi đường!
(Trích Sách Isaia bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.conggiaovietnam.net/kinhthanh/cuuuoc.htm)
Gợi ý
cầu nguyện
1. Nhiều người Tây Phương có thói quen đề ra cho bản thân một nếp sống mới vào mỗi dịp đầu năm, với những quyết tâm mới (new resolutions), sao cho cả năm mới được khỏe mạnh hơn và tốt đẹp hơn năm cũ. Hôm nay, ngày đầu Năm Phụng Vụ mới, lời Chúa như nhắc nhở tôi cần có một hướng đi mới, lối sống mới, trong niềm vui, hy vọng và an hòa. Có thể đây là quyết tâm mới của tôi chăng? Tôi có thể ngồi bên Chúa lúc này, cùng Ngài viết ra những quyết tâm mới, những cam kết mới giữa tôi với Chúa, để cả Năm Phụng Vụ mới này, tôi và Chúa được hiểu nhau nhiều hơn, trở nên thân tình với nhau hơn.
2. “Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến.” Câu Thánh Kinh này đã được đúc cùng với tượng đài rất lớn (hình trong bài này), ngay cổng chính của Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại New York. Hóa ra, dù lời Kinh Thánh này đã được viết ra khoảng năm 750, TCN, vậy mà nó vẫn còn cần thiết cho thế giới ngày nay. Lời này đã trở thành như tôn chỉ và mục đích của Hội đồng Liên Hợp Quốc: kiến tạo hòa bình. Tuy nhiên, hòa bình không thể xảy ra khi tâm hồn mỗi người chưa được bình an. Tâm hồn mỗi người chưa bình an, sẽ không thể có những gia đình bình an. Những gia đình chưa bình an, sẽ không có những cộng đồng bình an. Những cộng đồng chưa bình an, sẽ không có những đất nước và giáo hội bình an. Tôi muốn dành những giây phút này để cầu nguyện, trước nhất, cho tâm tôi an, sau đó, cho gia đình tôi hòa, cho đất nước tôi bình, và cho thế giới này lạc.
Phạm Đức Hạnh, SJ