Sunday, December 17, 2017

Thứ Hai III Mùa Vọng – Năm B – 18-12-2017

Thu Hai III MV
Mát-thêu 1:18-25
18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ."22 Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ:23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta."24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.25 Ông không ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là Giê-su. 
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Chỉ còn một tuần nữa là đến lễ Giáng sinh, lời Chúa hôm nay như chuẩn bị cho tôi trước biến cố lớn này, bằng cách cho tôi nghe về nguồn gốc giáng sinh của Chúa Giesu.  Dù câu truyện rất ngắn, nhưng có thể làm cho tôi suy nghĩ nhiều.  Tại sao một Thiên Chúa toàn năng lại đến trong xác phàm, nơi một làng hẻo lánh, bằng một cách thức đầy khó khăn và nguy hiểm?  Khó khăn và nguy hiểm vì Giuse có thể tố cáo Maria và người ta sẽ ném đá Maria cho đến chết.  Thiên Chúa đã phó mặc Con một của Ngài trong tay Giuse.  Tôi nghĩ sao về tình yêu Chúa cho tôi?  Ngài chấp nhận đến với tôi, ở trong tôi, một con người vô danh tiểu tốt, đầy bất toàn.  Tôi muốn nói gì với Chúa trong giờ cầu nguyện này?  
2.     Tôi cũng nghĩ sao về tâm trạng của Giuse?  Chắc chắn ông bối rối, hoang mang, bực tức, trăn trở và khó nghĩ tột độ.  Chắc chắn ông đã cầu nguyện nhiều.  Và rồi ông đã được thiên thần cho câu trả lời và chấn an ông.  Có một điều gì đau thương và khó nghĩ trong tôi lúc này chăng?  Tôi có thể cầu nguyện, tôi có thể nói chuyện và bàn hỏi với Chúa xem sao.  Tôi muốn học nơi Giuse, sự âm thầm và nhạy bén trước tiếng nói của Chúa.     
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment