18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a,
mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung
sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.19 Ông
Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định
tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa
sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu
Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do
quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải
đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của
họ."22 Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời
xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ:23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ
thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa
là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta."24 Khi tỉnh giấc, ông
Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.25 Ông không
ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là
Giê-su.
(Trích Phúc âm Mát-thêu
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Cả bài đọc hôm nay
là một sự giằng co giữa ý tôi, theo lẽ thường, theo bản năng và theo đám đông,
và ý Chúa, từ thẳm sâu trong cõi lòng mà ít ai muốn theo. Có một sự giằng co nào lúc này mà tôi đang phải
nhận định chăng? Giờ cầu nguyện này có
thể là lúc để tôi hỏi lòng tôi và hỏi Chúa để giúp tôi nhìn ra đâu là cái đang
dẫn tôi đến gần Chúa, đến gần với mọi người và đâu là cái đang đẩy tôi xa Chúa
và mọi người. Những gì dẫn tôi đến gần
Chúa và mọi người bao giờ cũng đầy khó khăn, nhưng kết quả là một sự bình an nội
tâm kéo dài mãi. Tôi để ý đến Giuse, ông
phân định và thấy phải đi theo tiếng nói của niềm tin, chứ không theo đám đông,
quyết định của ông phải là cứu sống chứ không giết chết Maria cũng như trẻ thơ
trong bụng của Maria. Sẽ không bao giờ có thể làm được một phân định ý
Chúa đúng, nếu tôi ích kỷ và không có được tình yêu với Chúa và tha nhân. Tôi xin Chúa cho
tôi được lòng mến Chúa và sự can đảm để dám chọn lựa con đường Chúa muốn tôi đi.
2.
Thiên Chúa đã trở
nên yếu đuối và lệ thuộc hoàn toàn vào con người. Đây là một ân huệ rất lớn. Thiên Chúa đã trở nên yếu đuối để trong yếu
đuối của Ngài mà làm cho mọi người yếu đuối được mạnh mẽ. Hôm nay đã là Chúa nhật cuối cùng của Mùa Vọng,
tôi chuẩn bị cùng Giáo hội chiêm ngắm mầu nhiệm Chúa làm người, ước gì tôi không
chỉ thấy tội nghiệp Chúa sinh ra trong cảnh cơ bần, yếu đuối nhưng tôi trở nên
mạnh mẽ hơn vì Thiên Chúa chọn đi vào trong những yếu đuối của tôi. Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu về món quà rất lớn này và cám ơn Ngài.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment