Monday, September 30, 2024

Thứ Ba Tuần XXVI Thường Niên – Năm B – 1-10-2024 – Lễ Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Tiến Sĩ Hội Thánh

 Thu Ba XXVI TN

Gióp 3:1-3, 11-17, 20-23

Gióp mở miệng nguyền rủa ngày mình sinh ra và nói rằng: “Hãy biến đi, ngày tôi đã sinh ra, và đêm có lời phán: 'Con người chịu thai'.  Tại sao tôi không chết trong lòng mẹ?  Tại sao tôi không tắt thở ngay khi mới sinh ra?  Tại sao có đầu gối đỡ lấy tôi và có vú cho tôi bú?

“Chẳng như vậy thì bây giờ tôi được ngủ yên, và an nghỉ trong giấc điệp làm một với các vua chúa, với các quan quyền trên mặt đất, là những kẻ xây cất cho mình những lăng tẩm thanh vắng, hay là cùng với các công hầu lắm vàng nhiều bạc chất đầy nhà.  Sao tôi không giống như thai sảo được giấu đi, để tôi không còn sống, hoặc như các trẻ không được xem thấy sự sáng.  Nơi ấy kẻ hung ác hết khuấy phá, và kẻ mỏi mệt được yên nghỉ.

“Tại sao ban sự sáng cho kẻ khốn cực, và ban sự sống cho những kẻ phải cay đắng trong tâm hồn?  Những kẻ ấy mong chết mà lại không được chết, họ như những người đào mỏ tìm vàng. Khi họ tìm thấy nấm mồ, họ vui mừng hớn hở.  Người chẳng tìm được lối đi, thì Thiên Chúa lấy sự tối tăm vây bọc nó tư bề”.

(Trích Sách Gióp, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Hôm nay là ngày lễ Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu.  Một vị thánh được biết đến với “con đường nhỏ” của tuổi thơ thiêng liêng, dù phải chịu nhiều đau khổ nhưng vẫn nhấn mạnh đến sự đơn sơ, khiêm tốn và tin tưởng vào tình yêu của Thiên Chúa.  Qua lời than thở của Gióp, tôi được mời xem xét phản ứng của chính mình trước đau khổ.  Phản ứng ngay lập tức của tôi đối với bài đọc hôm nay là gì?  Lời than thở của Gióp tác động đến tôi như thế nào?  “Tại sao?”, trong lúc đau khổ, câu hỏi này thường là câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong suy nghĩ và trên môi mỗi người.  Hãy nhớ lại thời điểm nào đó trong cuộc sống của tôi, rất đúng với bối cảnh của bài đọc hôm nay.  Tôi cảm thấy thế nào?  Nhận thức của tôi về sự hiện diện của Chúa vào thời điểm đó là gì?

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến câu trả lời của tôi trong giây phút này.  “Tại sao ban sự sáng cho kẻ khốn cực, và ban sự sống cho những kẻ phải cay đắng trong tâm hồn?”  Thánh Têrêsa khuyến khích mọi người tìm kiếm sự hiện diện của Thiên Chúa trong những thử thách của cuộc sống và tin tưởng vào kế hoạch yêu thương của Ngài.  Hãy chia sẻ với Chúa bất cứ điều gì trong lòng tôi lúc này.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, September 29, 2024

Thứ Hai Tuần XXVI Thường Niên – Năm B – 30-9-2024

 Thu Hai XXVI TN

Gióp 1:6-22

6Một ngày kia, các con cái Thiên Chúa đến trình diện Đức Chúa; Xa-tan cũng đến trong đám họ. 7 Bấy giờ Đức Chúa phán với Xa-tan: “Ngươi từ đâu tới?”  Xa-tan thưa với Đức Chúa: “Rảo quanh cõi đất và lang thang khắp đó đây.” 8 Đức Chúa phán với Xa-tan: “Ngươi có để ý đến Gióp, tôi tớ của Ta không?  Thật chẳng có ai trên cõi đất này giống như nó: một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác!” 9 Nhưng Xa-tan thưa lại với Đức Chúa: “Có phải Gióp kính sợ Thiên Chúa mà không cầu lợi chăng? 10 Chẳng phải chính Ngài đã bao bọc, chở che nó tư bề, nó cũng như nhà cửa và tài sản của nó sao?  Ngài đã ban phúc lành cho công việc do tay nó làm, và các đàn súc vật của nó lan tràn khắp xứ. 11 Ngài cứ thử giơ tay đánh vào mọi tài sản của nó xem, chắc chắn là nó nguyền rủa Ngài thẳng mặt!” 12 Đức Chúa phán với Xa-tan: “Được, mọi tài sản của nó thuộc quyền ngươi, duy chỉ có con người của nó là ngươi không được đưa tay đụng tới.”  Rồi Xa-tan rút lui khỏi nhan Đức Chúa.

13Vậy một ngày kia, các con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu ở nhà người anh cả của họ, 14thì một người đưa tin đến nói với ông Gióp: “Trong lúc bò của ông cày ruộng và lừa cái ăn cỏ bên cạnh, 15dân Sơ-va đã xông vào cướp lấy; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.” 16 Người ấy còn đang nói thì một người khác về thưa: “Lửa của Thiên Chúa từ trời giáng xuống đã đốt cháy chiên dê và đầy tớ; lửa đã thiêu rụi hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.” 17 Người này còn đang nói thì một người khác về thưa: “Người Can-đê chia thành ba toán ập vào cướp lấy lạc đà; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.” 18 Người ấy còn đang nói, thì một người khác về thưa: “Con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu trong nhà người anh cả của họ, 19thì một trận cuồng phong từ bên kia sa mạc thổi thốc vào bốn góc nhà; nhà sập xuống đè trên đám trẻ; họ chết hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.”

20Bấy giờ ông Gióp trỗi dậy, xé áo mình ra, cạo đầu, sấp mình xuống đất, sụp lạy 21và nói: “Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng.  Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi: xin chúc tụng danh Đức Chúa!” 22 Trong tất cả những chuyện ấy, ông Gióp không hề phạm tội cũng không buông lời trách móc phạm đến Thiên Chúa.

(Trích Sách Gióp, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Chúc lành và nguyền rủa… Cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và Xa-tan để rồi dẫn đến cuộc thử thách Gióp nói gì với tôi?  Và trong bài đọc hôm nay, tôi gặp Gióp.  Có lẽ tôi đã cảm nhận được tính cách, bản chất của Gióp rồi?  Một ngày nọ, khi các con trai và con gái của ông đang ăn uống ở nhà người anh cả, một người đến gặp Gióp và nói: “Trong lúc bò của ông cày ruộng và lừa cái ăn cỏ bên cạnh, dân Sơ-va đã xông vào cướp lấy; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.”  Hãy hình dung người đưa tin thứ nhất, có lẽ biết rằng Gióp dường như sống một cuộc sống được ưu ái, khi mang đến những tin tức như vậy.  Cảm nhận được cảm xúc và sự thay đổi của bầu khí trong phòng lúc ấy.  Và còn nhiều sau đó…  Ông còn đang nói thì một người khác đến báo: “Lửa của Thiên Chúa từ trời giáng xuống đã đốt cháy chiên dê và đầy tớ; lửa đã thiêu rụi hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.”  Người ấy còn đang nói thì một người khác đến báo: Người Can-đê chia thành ba toán ập vào cướp lấy lạc đà; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.”  Người này còn đang nói thì một người khác đến báo: “Con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu trong nhà người anh cả của họ, thì một trận cuồng phong từ bên kia sa mạc thổi thốc vào bốn góc nhà; nhà sập xuống đè trên đám trẻ; họ chết hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.”  Đúng là: “Họa vô đơn chí!”  Thật vậy, hãy nhớ lại những khoảnh khắc khó khăn hoặc đau khổ mà tôi đã trải qua.  Tôi đã phản ứng như thế nào?  Bấy giờ Gióp đứng dậy, xé áo mình, cạo đầu rồi sấp mình xuống đất mà thờ lạy.  Ông nói: “Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng.  Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi: xin chúc tụng danh Đức Chúa!”  Gióp phản ứng thật bình thản đến lạ lùng!  Còn tôi thì sao?  Hãy suy ngẫm về cảm xúc và phản ứng của chính tôi trong thời gian thử thách.  Tôi có tìm thấy niềm an ủi hay hy vọng nào không?  Ngay cả khi đang đau khổ, có lúc nào tôi cảm nhận được ân sủng hay sức mạnh của Chúa không?  Trong tất cả những điều này, Gióp không phạm tội hay buộc tội Thiên Chúa về việc làm sai trái. 

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và dành cả thời gian còn lại của giờ cầu nguyện để tìm kiếm sự giúp đỡ của Chúa, để lớn lên trong đức tin và học cho biết sự trông cậy.  Làm thế nào tôi có thể thật sự tin cậy vào sự quan phòng của Thiên Chúa, lấy cảm hứng từ gương của Gióp?  Tôi có thể nói chuyện với Chúa hoặc với Gióp trong giây phút này.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, September 28, 2024

Chúa Nhật Tuần XXVI Thường Niên – Năm B – 29-9-2024

 CN XXVI TN

Gia-cô-bê 5:1-6

1Giờ đây, hỡi những kẻ giàu có, các người hãy than van rên rỉ về những tai hoạ sắp đổ xuống trên đầu các người. 2 Tài sản của các người đã hư nát, quần áo của các người đã bị mối ăn. 3 Vàng bạc của các người đã bị rỉ sét; và chính rỉ sét ấy là bằng chứng buộc tội các người; nó sẽ như lửa thiêu huỷ xác thịt các người.  Các người đã lo tích trữ trong những ngày sau hết này. 4 Các người đã gian lận mà giữ lại tiền lương của những thợ đi cắt lúa trong ruộng của các người.  Kìa, tiền lương ấy đang kêu lên oán trách các người, và tiếng kêu của những thợ gặt ấy đã thấu đến tai Chúa các đạo binh. 5 Trên cõi đất này, các người đã sống xa hoa, đã buông theo khoái lạc, lòng các người đã được no đầy thoả mãn trong ngày sát hại. 6 Các người đã kết án, đã giết hại người công chính, và họ đã chẳng cưỡng lại các người.

(Trích Thư Gia-cô-bê, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay đầy những hình ảnh cảnh báo rất mạnh mẽ, nghe đầy thách đố, nghe thốn cả tim gan.  Những lời này có thể khiến tôi phải nhìn lại đời sống của mình, nhìn lại những gì tôi có và làm chủ, đồng thời cũng nhìn lại tương quan giữa tôi với những người xung quanh.  Vì ở đâu đó trong Tin Mừng Thánh Luca, tôi đã từng đọc thấy những lời này: “Vì kho tàng của anh ở đâu thì lòng anh ở đó” (Lc 12:34).  Tôi muốn dừng lại đôi phút để nhìn lại những gì tôi đang sở hữu và sự giầu có của tôi.  Tôi thấy mình giàu có ở điểm nào?  Điều này có thể không chỉ ở của cải vật chất mà còn ở những gì Chúa trao ban cho tôi nữa.  Tôi có thể xác định bất cứ thứ gì mà tôi đang tích trữ cho nhu cầu của riêng mình hoặc không muốn chia sẻ với người khác không?  Tôi có thể hình dung việc sở hữu những kho báu này một cách công khai trước mặt Chúa không?

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và mời Chúa kiểm tra tấm lòng của tôi để tôi biết thực sự cởi mở đón nhận những lời cảnh báo đầy thách thức trên.  Tâm hồn và kho báu tôi đang tích giữ là những gì, chúng từ đâu đến?  Trong giây phút này, tôi muốn dành thời gian với Chúa, cùng Ngài ôn lại những điều này.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, September 27, 2024

Thứ Bảy Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 28-9-2024

Thu Bay Tuan XXV TN

Giảng Viên 11:9-12:8

11/9Này bạn thanh niên, cứ vui hưởng tuổi xuân của bạn, và làm cho tâm hồn được hạnh phúc trong những ngày còn trẻ: cứ chiều theo ước muốn của lòng mình và những gì mắt mình ưa thích.  Nhưng bạn phải biết rằng: về tất cả những điều đó, Thiên Chúa sẽ gọi bạn ra xét xử. 10 Hãy đẩy lui sầu não khỏi tâm hồn, khử trừ đớn đau khỏi thân xác, vì tuổi trẻ đầu xanh đều là phù vân cả.

12/1Giữa tuổi thanh xuân, bạn hãy tưởng nhớ Đấng đã dựng nên mình.  Đừng chờ đến ngày tai ương ập tới, đừng chờ cho năm tháng qua đi, những năm tháng mà rồi bạn sẽ phải nói: “Tôi chẳng có được một niềm vui nào trong thời gian đó cả!” 2 Đừng chờ đến khi mặt trời với ánh sáng, mặt trăng cùng tinh tú đều trở thành tối tăm, và mây đen tụ lại khi cơn mưa đã dứt. 3 Ngày ấy, người giữ nhà sẽ run lẩy bẩy, chàng trai vạm vỡ phải khòm lưng, các cô xay bột không còn xay tiếp vì không đủ người xay, các bà nhìn qua cửa sổ: chỉ nhìn thấy lờ mờ. 4 Ngày ấy, cánh cửa ngó ra đường sẽ đóng lại, tiếng cối xay bột từ từ nhỏ đi, người ta trỗi dậy khi vừa nghe tiếng chim hót và mọi cô ca sĩ sẽ phải lặng thinh. 5 Ngày ấy, đường hơi dốc cũng làm người ta sợ, chân bước đi mà lòng thật kinh hoàng.  Ngày ấy, hoa hạnh đào nở ra trắng xoá, loài châu chấu trở nên chậm chạp nặng nề, trái bạch hoa hết còn hương vị.  Bởi vì con người tiến đến nơi ở ngàn thu, bên đường đầy những người khóc than ai oán. 6 Đừng chờ đến khi chỉ bạc đứt, bình vàng vỡ, vò nước bể ngay tại hồ chứa nước, ròng rọc gãy, vụt rơi xuống giếng sâu. 7 Đừng chờ đến khi bụi đất lại trở về với đất, khi phàm nhân trả lại cho Thiên Chúa hơi thở Người đã ban cho mình. 8 Ông Cô-he-lét nói: “Phù vân, quả là phù vân, mọi sự đều là phù vân cả!”

(Trích Sách Giảng Viên, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay kết thúc các bài đọc I trong tuần lễ này, trích từ Sách Giảng Viên.  Có người cho rằng tác giả có một cái nhìn bi quan, cuộc đời thật là phù vân.  Bởi dù cho ai có nỗ lực làm việc vất vả đến mấy, cuối cùng cũng trắng tay.  Sinh ra trần trụi và chết cũng trần trụi.  Bởi thế trong phần đầu của bài đọc hôm nay cho tôi thấy, không phải là không có những con người bi quan, sống bất cần ngày mai.  Còn trẻ, còn sức nên tha hồ hưởng thụ phóng đãng, tương lai sẽ ra sao mặc kệ.  Sống vô trách nhiệm!  Tuy nhiên từ góc nhìn thực tế về cuộc đời, bài đọc hôm nay cho tôi thấy, cuộc đời không phải chết là hết.  Nếu tôi sống gian ác, tôi sẽ phải trả lẽ trước mặt Thiên Chúa về những việc làm quái ác của tôi.  Nếu tôi sống tốt, Thiên Chúa cũng biết đến những điều tốt của tôi và thưởng ban cho tôi.  Như vậy, góc nhìn này giúp tôi biết sống có trách nhiệm hơn.  Tôi dành giây phút này nhìn lại lối sống của tôi bao lâu nay.  Tôi thuộc loại người nào: vô trách nhiệm hay có trách nhiệm?  Có điều gì tôi cần phải chấn chỉnh và nhờ cậy ở ơn Chúa, giúp tôi chấn chỉnh cuộc đời?  Tôi nói chuyện với Chúa về đời sống của tôi.

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến những câu hoặc ý tưởng nào đánh động tôi nhất.  Tôi dừng lại ở những câu hoặc ý tưởng ấy và để ý Chúa muốn nói gì với tôi qua chúng.  Bài đọc hôm nay cũng rất gần với ý tưởng của Thánh Inhaxio trong bài cầu nguyện cuối cùng của khóa tĩnh tâm linh thao, “Chiêm Niệm Để Đạt Đến Tình Yêu Thiên Chúa”.  Trong đó Thánh Inhaxio mời gọi thao viên chiêm niệm bốn điểm sau: Thứ nhất, nhận biết những ơn sủng và sự cứu độ của Chúa luôn bao trùm cả vũ trụ này; thứ hai, nhận biết Thiên Chúa hiện diện trong mọi cấp độ của tạo vật, nhằm đưa nó tới mức hoàn thành đã định; thứ ba, nhận biết cách thức Thiên Chúa làm việc cho tôi qua mọi tạo vật, kể cả Con Ngài là Chúa Giêsu Kitô; và cuối cùng, qua việc suy ngẫm và chiêm nghiệm về tất cả những điều trên có thể đưa tôi đến gần với Cội Nguồn của mọi tạo vật quanh tôi, đó là chính Thiên Chúa.  Được như vậy, tôi có cảm thấy bài đọc trên là bi quan nữa không?  Tôi sẽ sống như thế nào sau khi chiêm niệm và cầu nguyện với bài đọc hôm nay?  Tôi chia sẻ với Chúa quyết tâm sống của tôi.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, September 26, 2024

Thứ Sáu Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 27-9-2024 – Lễ Thánh Vincent de Paul

 Thu Sau XXV TN

Luca 9:18-22

18Hôm ấy, Đức Giê-su cầu nguyện một mình.  Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng: “Dân chúng nói Thầy là ai?” 19 Các ông thưa: “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” 20 Người lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”  Ông Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.” 21 Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai. 22 Người còn nói: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay thật thú vị, nghe như thể đây là những giây phút rất thân mật và riêng tư của tình thầy trò, giữa Chúa Giêsu và các môn đệ.  Tôi có thể hình dung cảnh các môn đệ vây quanh cầu nguyện trầm lắng bên Chúa Giêsu.  Tôi cũng nghe thấy Chúa Giêsu đặt câu hỏi với họ: “Dân chúng nói Thầy là ai?”  Hãy dành một chút thời gian để nhìn xung quanh, dù tôi đang ở đâu ngay trong giây phút này, và hình dung hỏi hàng xóm, đồng nghiệp hoặc bạn bè của tôi: “Quý vị nghĩ Chúa Giêsu là ai?”  Câu trả lời của họ là gì?  Bây giờ, hãy hình dung Chúa Giêsu quay sang tôi và hỏi: “Con nói Thầy là ai?”  Tôi trả lời thế nào?

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và hãy lắng nghe những lời ở phần cuối của bài đọc, như thể tôi đón nhận những lời đó cùng với các môn đệ của Chúa Giêsu: “Con Người sẽ phải đau khổ…sẽ bị loại bỏ…sẽ bị giết…và sống lại.”  Có lẽ câu nói này đã quá sức chịu đựng của các môn đệ.  Họ bị sốc, lo buồn và sợ hãi.  Hãy dành một chút thời gian ở bên Chúa, chia sẻ câu trả lời của chính tôi với Ngài khi tôi đã lắng nghe những lời của Ngài ngày hôm nay.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, September 25, 2024

Thứ Năm Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 26-9-2024

Thu Nam XXV TN

Giảng Viên 1:2-11

2Ông Cô-he-lét nói: “Phù vân, quả là phù vân.  Phù vân, quả là phù vân.  Tất cả chỉ là phù vân. 3 Lợi lộc gì đâu khi con người phải chịu đựng bao gian lao vất vả dưới ánh nắng mặt trời? 4 Thế hệ này đi, thế hệ kia đến, nhưng trái đất mãi mãi trường tồn. 5 Mặt trời mọc rồi lặn; mặt trời vội vã ngả xuống nơi nó đã mọc lên. 6 Gió thổi xuống phía nam, rồi xoay về phía bắc: gió xoay lui xoay tới rồi gió đi; gió trở qua trở lại lòng vòng. 7 Mọi khúc sông đều xuôi ra biển, nhưng biển cũng chẳng đầy.  Sông chảy tới đâu thì từ đó sông lại tiếp tục. 8 Chuyện gì cũng nhàm chán, chẳng thể nói gì hơn.  Mắt có nhìn bao nhiêu cũng chẳng thấy gì lạ, tai có nghe đến mấy cũng chẳng thấy gì mới. 9 Điều đã có, rồi ra sẽ có, chuyện đã làm, rồi lại sẽ làm ra: dưới ánh mặt trời, nào có chi mới lạ? 10 “Nếu có điều gì đáng cho người ta nói: ‘Coi đây, cái mới đây này!’, thì điều ấy đã có trước chúng ta từ bao thế hệ rồi. 11 Chẳng ai còn nhớ đến người xưa, và đối với những người đến sau thì cũng thế; các thế hệ mai sau sẽ chẳng còn nhớ đến họ.”

(Trích Sách Giảng Viên, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay rất hay và rất nổi tiếng.  Trong đó, tác giả đề cập đến sự khôn ngoan cần thiết trong đời sống.  Nhiều người hay liên kết sự khôn ngoan với học tập, kinh nghiệm sống và tuổi tác. Nhưng tác giả Sách Giảng Viên lại miêu tả sự khôn ngoan đích thực và cần thiết ở mỗi người đó là: nhận biết Thiên Chúa tạo dựng nên mình, một sự hiểu biết khôn lường đã có từ ban đầu, một điều gì đó được ban cho những ai yêu mến Chúa.  Tôi có thể nhớ lại những cách mà tôi đã kinh nghiệm sự Khôn Ngoan không?  Có lẽ tôi đã gặp những khoảnh khắc khôn ngoan đến ngỡ ngàng hoặc những khoảnh khắc của mạc khải?  Có thể tôi cảm thấy mình cần tiếp cận với sự Khôn Ngoan cho một tương quan nào đó hoặc một tình huống đầy thử thách nào đó mà tôi đang phải đối diện.  Hãy hình dung tương quan ấy hoặc tình huống ấy trước mặt Chúa trong giây phút này.  Khi tôi tiếp tục hình dung nhu cầu này, hãy hình dung Chúa ban sự Khôn Ngoan cho tôi, để tôi biết đối diện với hoàn cảnh hoặc những người mà tôi vừa chia sẻ với Ngài.

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và chú ý đến phần mô tả sự Khôn Ngoan.  Tôi thích hình ảnh nào nhất?  Tôi có thể dành cả thời gian còn lại của giờ cầu nguyện này để ca ngợi Chúa vì món quà Khôn ngoan tuyệt vời của Ngài và tác động của nó trên hành trình đức tin của tôi từ xưa cho đến nay.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, September 24, 2024

Thứ Tư Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 25-9-2024

Thu Tu XXV TN

Luca 9:1-6

1Khi ấy, Đức Giê-su tập họp Nhóm Mười Hai lại, ban cho các ông năng lực và quyền phép để trừ mọi thứ quỷ và chữa các bệnh tật. 2 Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. 3 Người nói: “Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo. 4 Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó và cũng từ đó mà ra đi. 5 Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.” 6 Các ông ra đi, rảo qua các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay là những chỉ dẫn của Chúa Giêsu, khi Ngài sai Nhóm Mười Hai đi sứ vụ.  Trong đó, Chúa Giêsu đòi hỏi các môn đệ của Ngài phải có sự tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa trong sứ mệnh của họ.  Ngài nói: “Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo.”  Khi suy ngẫm về hành trình đức tin của chính mình, tôi nhớ có thời điểm nào mà tôi cần đặt trọn tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa?  Điều đó như thế nào?  Có thể, kiểu phụ thuộc vào Chúa hoàn toàn là một ý tưởng mới đối với tôi?  Hãy nói chuyện với Ngài ngay bây giờ, về cảm xúc của tôi khi có thể được kêu gọi đặt niềm tin vào Thiên Chúa.

2.  Tôi đọc lại bài đọc trên và hình dung những môn đệ đầu tiên, đi từ nhà này sang nhà khác để chia sẻ tin mừng về Chúa Giêsu và chữa lành bệnh tật cho những người đón tiếp họ.  Tôi dành những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này để nói chuyện với Chúa Giêsu, liệu tôi có sẵn sàng đáp lại lời mời gọi của Ngài phiêu lưu cho một sứ mạng nào đó của Ngài: trong gia đình tôi, trong cộng đoàn tôi, trong sở làm của tôi, hoặc trong thế giới này?

Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, September 23, 2024

Thứ Ba Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 24-9-2024

 Thu Ba XXV TN

Luca 8:19-21

19Khi ấy, mẹ và anh em Đức Giê-su đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông. 20 Người ta báo cho Người biết: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy.” 21 Người đáp lại: “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay thật ngắn, nhưng cũng chất chứa đầy những hình ảnh sôi động cả bên ngoài lẫn bên trong tâm hồn của mỗi người đang hiện diện bên Chúa năm xưa, và có thể cả tôi nữa trong giây phút cầu nguyện này.  Trước hết, hãy hình dung, chính tôi đang ở trong khung cảnh của bài đọc.  Có thể tôi đang ở trong nhà với Chúa Giêsu và các môn đệ, nhìn ra ngoài, hoặc ở bên ngoài với gia đình đang chờ đợi của Ngài, cố gắng nhìn vào trong nhà.  Tôi cảm thấy thế nào?  Hãy hình dung những người ở đây và hình dung những cuộc trò chuyện của họ, tất cả đều chen lấn nhau, muốn được ở thật gần với Chúa Giêsu.  Bây giờ hãy hình dung mẹ và các anh em của Chúa Giêsu đang cố gắng tìm cách gặp Ngài.  Tôi nghĩ họ cảm thấy thế nào khi cố gắng tiếp cận Ngài?  Tôi có thể cảm thông cho gia đình khi họ đứng bên ngoài chờ đợi thông báo về sự xuất hiện của họ.

2.     Bây giờ tôi đọc lại bài đọc trên một cách chậm rãi, và để ý Chúa Giêsu công khai tuyên bố: “Mẹ và anh em tôi là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành”.  Có lẽ gia đình cảm thấy thất vọng hoặc bị từ chối, vì Chúa Giêsu dường như đang quan tâm đến những người đang bao quanh Ngài hơn.  Tôi có thể liên tưởng đến những cảm giác này không?  Mặt khác, hãy hình dung tôi đang ngồi với các môn đệ của Chúa Giêsu, và khi tôi nghe những lời của Ngài: “Mẹ và các anh em của tôi là những người nghe lời Chúa và đem ra thực hành”, tôi thấy Ngài đang nhìn thẳng vào tôi và gọi tên tôi, là người nghe lời Ngài và làm theo.  Ngài nói vậy và nhìn tôi như thể Ngài đã chấp nhận tôi, coi tôi như một người trong gia đình của Ngài.  Tôi muốn dành giây phút này để đón nhận món quà là được thuộc về gia đình Chúa Giêsu.  Tôi để ý xem điều này có ý nghĩa gì và tôi cảm thấy thế nào?  Hãy chia sẻ cảm xúc này với Chúa Giêsu.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, September 22, 2024

Thứ Hai Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 23-9-2024

Thu Hai XXV TN

Châm Ngôn 3:27-34

27Hỡi con, khi có thể, con đừng từ chối làm điều lành cho ai đáng được hưởng. 28 Khi có thể cho ngay, thì con đừng có nói: “Đi đi, mai trở lại, rồi tôi sẽ cho anh.” 29 Đừng mưu hại tha nhân, hại người đang cùng con sống yên ổn. 30 Đừng cãi cọ với ai vô cớ, khi họ chẳng làm gì để hại con. 31 Chớ phân bì với ai tàn bạo, đừng chọn bất cứ con đường nào nó đã đi. 32 Vì đối với Đức Chúa, kẻ gian tà là đồ ghê tởm; còn những ai chính trực, thì Người nhận làm bạn tâm giao. 33 Đức Chúa giáng lời chúc dữ xuống nhà kẻ gian ác, nhưng tuôn đổ phúc lành trên nơi ở của những người chính trực công minh. 34 Chúa chế giễu đứa hay nhạo báng, nhưng thi ân cho kẻ khiêm nhường.

(Trích Sách Châm Ngôn, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay là những lời khuyên rất nhân văn, đầy nhân ái, đã được viết cách đây hơn hai ngàn năm ấy vậy mà vẫn thiết thực cho đời sống của tôi ngày hôm nay.  Quả là châm ngôn!  Trong giờ cầu nguyện này, tôi có thể suy ngẫm những lời khuyên từ bài đọc về tương quan giữa tôi với những người xung quanh.  Trước hết là những người sống cùng với tôi hoặc ở gần tôi; thứ đến là những người đồng nghiệp hoặc đồng đạo với tôi, hoặc kể cả những người dưng tôi gặp trên đường.  Tác giả Châm Ngôn khuyên: “Đừng từ chối làm điều lành cho ai đáng được hưởng.  Khi có thể cho ngay, thì con đừng có nói: ‘Đi đi, mai trở lại, rồi tôi sẽ cho anh.’”  Tôi có thể làm điều tốt nào hôm nay?  Hãy xin Chúa chỉ cho tôi một người hoặc một tình huống mà tôi có thể giúp đỡ hoặc an ủi.  Có điều gì ngăn cản tôi giúp đỡ ai đó hôm nay?  Hãy cố gắng xác định xem có điều gì cản trở tôi không.  Hãy dành một chút thời gian để trò chuyện với Chúa về vấn đề này, cầu xin những gì tôi cần, chẳng hạn như lòng can đảm hay sự khiêm nhường, hoặc có lẽ một điều gì đó thực tế.

2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và lắng nghe tất cả các hướng dẫn bắt đầu bằng từ “Đừng”.  Hãy chú ý xem điều nào trong số này nổi bật nhất đối với tôi.  Tác giả Sách Châm Ngôn kết thúc: “Chúa ban ơn cho kẻ khiêm nhường”.  Có lúc tôi cần chọn cách hạ mình để yêu thương và phục vụ.  Tôi có thể kết thúc thời gian cầu nguyện hôm nay bằng cách, mời Chúa dò xét tấm lòng tôi… Hôm nay, hãy lắng nghe tiếng Chúa.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, September 21, 2024

Chúa Nhật Tuần XXV Thường Niên – Năm B – 22-9-2024

 CN XXV TN

Khôn Ngoan 2:12, 17-20

12Phường vô đạo lên tiếng nói: “Ta hãy gài bẫy hại tên công chính, vì nó chỉ làm vướng chân ta,
nó chống lại các việc ta làm, trách ta vi phạm lề luật, và tố cáo ta không tuân hành lễ giáo. 17 Ta hãy coi những lời nó nói có thật không, và nghiệm xem kết cục đời nó sẽ thế nào. 18 Nếu tên công chính là con Thiên Chúa, hẳn Người sẽ phù hộ và cứu nó khỏi tay địch thù. 19 Ta hãy hạ nhục và tra tấn nó, để biết nó hiền hoà làm sao, và thử xem nó nhẫn nhục đến mức nào. 20 Nào ta kết án cho nó chết nhục nhã, vì cứ như nó nói, nó sẽ được Thiên Chúa viếng thăm.”

(Trích Sách Khôn Ngoan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay là một bức tranh rất buồn và đầy sợ hãi.  Những người công chính đang bị bủa vây bách hại.  Tôi thấy gì từ bài đọc hôm nay?  Đầy những lời lẽ đáng lo ngại từ những nhóm người đang muốn giăng bẫy, bắt nạt, rình rập, chờ thời cơ để bắt “những người công chính”.  Những lời này có nhắc nhở tôi về phần nào khác của Kinh Thánh không?  Hoặc, của bất kỳ sự kiện, hoặc nhân vật nào khác?  Có lẽ tôi đang phải chịu thử thách kiểu này.  Hãy để Chúa ôm tôi thật chặt trong giây phút này.  Hãy dành giây phút này để cầu nguyện cho những người theo Chúa Kitô - trên toàn thế giới - những người đang bị bách hại vì những gì họ tin.

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và hãy đắm mình trong những tiêu cực u ám của sự bách hại.  Nó có thể giúp tôi hiểu được sự rắc rối mà những người bị bức hại ngày nay đang phải trải qua.  Nó có thể giúp tôi nhìn vào chính thử thách mà chính Chúa Giêsu đã trải qua.  Trong bầu khí tĩnh lặng và thanh bình của cuộc sống đức tin của tôi đang được bình an, tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu về đời sống đức tin của tôi và đời sống đức tin của các Kitô hữu đang bị bách hại trên thế giới hiện nay. 

Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, September 20, 2024

Thứ Bảy Tuần XXIV Thường Niên – Năm B – 21-9-2024 – Lễ Thánh Mát-thêu, Tông Đồ - Thánh Sử

 Thu Bay XXIV TN

Mát-thêu 9:9-13

9Khi ấy, Đức Giê-su đi ngang qua trạm thu thuế, thì thấy một người tên là Mát-thêu đang ngồi ở đó.  Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi!”  Ông đứng dậy đi theo Người. 10 Khi Đức Giê-su đang dùng bữa tại nhà ông ấy, có nhiều người thu thuế và người tội lỗi kéo đến, cùng ăn với Người và các môn đệ. 11 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi?” 12 Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. 13 Hãy về học cho biết ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.  Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.”

(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Hôm nay là Lễ kính Thánh Mát-thêu, Tông đồ và là Thánh Sử, tức là Thánh viết Tin Mừng.  Bài đọc hôm nay được trích từ sách Tin Mừng của ngài và cũng là câu chuyện về cuộc đổi đời của ngài.  Như vậy tôi được nghe chính ngài kể về cuộc đổi đời của ngài, qua bài đọc hôm nay.  Trong đó ngài cho tôi biết rõ, không giấu giếm, ngài là một viên thu thuế.  Nên nhớ, người Do-thái rất ghét những người làm thuế, vì họ làm tay sai cho ngoại bang, gom tiền của dân để nộp thuế cho La-mã.  Đó là chưa kể trong việc thu thuế, có thể họ cũng gian lận tiền thuế cho mình.  Như vậy nói chung, dù đó là công việc nhơ bẩn, làm cho ông trở thành một người tội lỗi, nhưng cho ông một sự nghiệp vững chãi.  Ấy thế mà, Chúa Giêsu lại để ý đến ông.  Ngài gọi ông.  Ngay lập tức, ông đứng dậy và đi theo Ngài.  Tôi muốn dừng ở điểm này của câu chuyện để suy niệm.  Làm sao Mát-thêu có một thái độ sẵn sàng và dứt khoát như vậy?  Ông đang có một nghề nghiệp và lợi nhuận tốt như vậy, sao ông lại bỏ tất cả để theo Chúa Giêsu, lang thang nay đây mai đó, rao giảng Tin Mừng, sống nhờ vào tình thương của mọi người?  Ông đã nghe biết về Chúa Giêsu bao lâu rồi?  Ông muốn gặp và hiếu kỳ về Chúa Giêsu từ bao giờ, để rồi khi Ngài vừa gọi thì ông theo ngay?  Tôi muốn nhìn vào đời sống ơn gọi của chính tôi.  Tôi có thật sự đang theo Chúa Giêsu, hay muốn theo Chúa Giêsu như thế nào?  Tôi có một thái độ dứt khoát, sẵn sàng theo Chúa Giêsu khi nào và ở đâu?  Tôi có muốn đánh đổi tất cả những gì để được Chúa Giêsu, như Mát-thêu?  Tôi suy nghĩ và tôi nói chuyện với Chúa Giêsu.

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý, thái độ và câu trả lời của Chúa Giêsu với những người Pha-ri-sêu: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.  Hãy về học cho biết ý nghĩa của câu này -- Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.  Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.”  Thiên Chúa của tôi là Thiên Chúa của cơ hội.  Dù tôi là ai và dù tôi đã làm những gì sai, Thiên Chúa luôn cho tôi cơ hội hoán cải, trở về.  Tôi muốn chiêm ngắm tình yêu đầy bao dung của Thiên Chúa trong lúc này.  Tôi là người tội lỗi ư?  Hãy để cho mình rớt tỏm vào trong biển hồ yêu thương của Thiên Chúa.  Tôi là người giầu có ư?  Hãy so sánh tất cả những gì tôi có với biển hồ yêu thương của Thiên Chúa, để thấy tôi và những gì tôi có chẳng là gì.  Rất nhỏ nhoi!  Tôi muốn dành những giây phút này để nói chuyện với Chúa Giêsu về tất cả những gì ngổn ngang trong tôi, đang làm cho tôi bận tâm, bối rối, lo lắng.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, September 19, 2024

Thứ Sáu Tuần XXIV Thường Niên – Năm B – 20-9-2024

Thu Sau XXIV TN

Luca 8:1-3

1Khi ấy, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa.  Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai 2và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh.  Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ, 3bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa.  Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay thật ngắn, nhưng tôi vẫn có thể có một giờ suy niệm thật tốt từ bài đọc này.  Chẳng hạn, tôi có thể bắt đầu giờ cầu nguyện suy niệm hôm nay bằng việc, hình dung Chúa Giêsu đi qua các thành phố và làng mạc, như trong bài đọc hôm nay kể.  Điều gì làm tôi ấn tượng về công việc của Ngài?  Ngài có mệt không?  Ngài làm việc không ngừng nghỉ?  Mục đích của những việc Ngài làm là gì?  Ngài “rao giảng và đem tin mừng về Nước Thiên Chúa”.  Tôi có thể hình dung Ngài đang làm việc này như thế nào?  Bằng lời nói?  Hành động?  Giải quyết những vấn đề của dân chúng?  Trò chuyện riêng với một ai đó?  Hãy ở lại và chiêm ngắm những hình ảnh về cuộc sống và công việc hàng ngày của Ngài.  Ngài cần những gì để duy trì sự cống hiến liên tục này?  Hãy chú ý đến những người đồng hành của Ngài.  Tác giả Phúc âm này, Lu-ca, đề cập đến ‘mười hai người’ nhưng cũng đề cập đến tên một số bà.  

2.     Tôi đọc đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và hình dung tôi sẽ cảm thấy thế nào khi hỗ trợ Chúa Giêsu trong công việc của Ngài.  Tôi có thể muốn tham gia, cộng tác cho các công việc của Ngài.  Tôi có thể hỏi Chúa Giêsu xem, Ngài cảm thấy thế nào về những người ủng hộ Ngài, trong suốt thời gian Ngài đi rao giảng.  Tôi có thể chia sẻ với Ngài cách tôi trải qua cuộc sống hàng ngày và xin Ngài cũng chia sẻ suy nghĩ của mình.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, September 18, 2024

Thứ Năm Tuần XXIV Thường Niên – Năm B – 19-9-2024

Thu Nam XXIV TN

Luca 7:36-50

36Khi ấy, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình.  Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người.  Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên. 39Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào, một người tội lỗi!” 40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông!”  Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói.” 41 Đức Giê-su nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ, một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. 42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai.  Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?” 43 Ông Si-môn đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.”  Đức Giê-su bảo: “Ông xét đúng lắm.” 44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: “Ông thấy người phụ nữ này chứ?  Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. 45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. 46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. 47 Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.  Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” 48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi.” 49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được tội?” 50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị.  Chị hãy đi bình an.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay là một câu chuyện rất đẹp đầy ấn tượng từ Phúc âm Luca.  Để cảm nghiệm thật sâu bài đọc hôm nay, tôi có thể dùng phương pháp chiêm niệm hình dung của Thánh I-nha-xi-ô Loyola.  Hãy dành thời gian cho phương pháp cầu nguyện này.  Trước hết, tôi hình dung bối cảnh của câu chuyện từ bài Tin Mừng hôm nay.  Hãy đắm chìm vào trong bất kỳ điều ngạc nhiên nào xảy đến với tôi, khung cảnh, bất kỳ âm thanh nào dù tinh tế đến đâu, bất kỳ hương thơm đậm đà nào, bất kỳ kết cấu nào.  Tôi có thể chọn trở thành một trong những nhân vật của câu chuyện.  Hãy là nhân vật đó với tất cả sự phức tạp, tất cả chiều sâu nhân văn của nó.  Tôi có thể đơn giản chọn là chính mình.  Tôi chú ý điều gì về ngôi nhà của Simon mà tôi đang hiện diện?  Những người xung quanh tôi, quần áo, nét mặt của họ?  Hãy mang tất cả vào trong tâm hồn và trí tưởng tượng của tôi.  Cảnh mở đầu với cảnh một chiếc bàn được bày sẵn để dùng bữa.  Cái bàn trông như thế nào?  Hãy dành thời gian để chiêm ngưỡng nó, thậm chí có thể nếm thử những thức ăn trên bàn ấy.  Simon, chủ nhà, đang tiếp đón khách, trong đó có Chúa Giêsu.  Hãy quan sát khi Ngài ngồi vào bàn.  Ngài đi lại và có những cử chỉ như thế nào?  Nói chuyện với ai trong bàn tiệc?  Làm thế nào để Ngài và Simon trò chuyện? 

2.     Kế tiếp, hãy xem người đàn bà trên tay với chiếc bình bạch ngọc tiến vào căn phòng như thế nào.  Hãy chú ý cách bà ấy tiếp cận với mọi người và tiến về phía Chúa Giêsu.  Bà ấy trông như thế nào?  Tôi có nhận ra bà ấy không?  Tôi có thể đồng cảm với bà ấy không, hay bằng cách nào đó, bà ấy đang ở một nơi mà tôi cảm thấy xa lạ?  Hãy ở lại với bất cứ điều gì xảy đến với tôi một cách tự nhiên.  Hãy tiếp nhận mọi thứ về bà ấy.  Bà ấy bắt đầu khóc.  Tôi nghe thấy tiếng bà ấy khóc không?  Điều đó khiến tôi cảm thấy thế nào?  Hãy quan sát bình dầu bạch ngọc trong giây lát.  Hãy để cho hình ảnh ấy diễn ra trong tâm trí tôi.  Hãy chú ý đến giá trị của bình dầu ấy.  Hít thở mùi hương của nó.  Suy nghĩ của tôi là gì?  Hãy để cảnh đó diễn ra.  Chú ý phản ứng của tôi với mọi thứ diễn ra trước mặt.  Chúa Giêsu đọc được suy nghĩ của Simon.  Vẻ mặt của Simon.  Hãy lắng nghe Chúa Giêsu kể câu chuyện sẽ tiết lộ con người thật của Simon.  Hãy lắng nghe Chúa Giêsu so sánh tình yêu tuôn trào của người đàn bà này với tấm lòng lạnh lùng có tính toán của Simon.  Tôi mô tả giọng nói của Chúa Giêsu khi Ngài nói với Simon như thế nào?  Chúa Giêsu nói với người đàn bà: “Tội của con đã được tha”.  Chú ý phản ứng của tôi.  Tôi cảm thấy thế nào khi chứng kiến ​​cảnh tượng này, thậm chí có thể tôi đã từng là một phần của cảnh tượng này?  Cuối cùng, bây giờ hãy để Chúa Giêsu quay lại với tôi và ngỏ lời với tôi.  Trong giây phút kết thúc này, hãy nói với Chúa Giêsu điều gì trong lòng tôi.  Hãy hỏi bất kỳ câu hỏi nào tôi cần.  Tôi có cần giúp đỡ để bày tỏ tình yêu, hãy cho Chúa Giêsu biết.  Tôi tiếp tục trò chuyện với Chúa Giêsu cho đến cuối giờ cầu nguyện hôm nay.

Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, September 17, 2024

Thứ Tư Tuần XXIV Thường Niên – Năm B – 18-9-2024

Thu tu XXIV TN

1Cr 12:31-13:13

12/31Thưa anh em, trong các ân huệ của Thiên Chúa, anh em cứ tha thiết tìm những ơn cao trọng nhất.  Nhưng đây tôi xin chỉ cho anh em con đường trổi vượt hơn cả.

13/1 Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng. 2 Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì. 3 Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi. 4 Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, 5không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, 6không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. 7 Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả. 8 Đức mến không bao giờ mất được.  Ơn nói tiên tri ư?  Cũng chỉ nhất thời.  Nói các tiếng lạ chăng?  Có ngày sẽ hết.  Ơn hiểu biết ư?  Rồi cũng chẳng còn. 9 Vì chưng sự hiểu biết thì có ngần, ơn nói tiên tri cũng có hạn. 10 Khi cái hoàn hảo tới, thì cái có ngần có hạn sẽ biến đi. 11 Cũng như khi tôi còn là trẻ con, tôi nói năng như trẻ con, hiểu biết như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con; nhưng khi tôi đã thành người lớn, thì tôi bỏ tất cả những gì là trẻ con. 12 Bây giờ chúng ta thấy lờ mờ như trong một tấm gương, mai sau sẽ được mặt giáp mặt.  Bây giờ tôi biết chỉ có ngần có hạn, mai sau tôi sẽ được biết hết, như Thiên Chúa biết tôi. 13 Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến.

(Trích Thư Cô-rin-tô I, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ  https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading) 

Gợi ý cầu nguyện

1.     Bài đọc hôm nay thật đẹp, trong đó chứa đựng những điều quan trọng của đời sống Kito hữu và nó mang tính vĩnh cửu.  Những lời từ bài đọc hôm nay nghe rất quen, nhưng có lẽ cũng đầy thách đố, bởi làm sao ai có thể đạt đến những đòi hỏi của Thiên Chúa?  Nhưng hãy nhớ, Thiên Chúa là tình yêu.  Chúa bao gồm tất cả các thuộc tính yêu thương được mô tả trong bài đọc hôm nay.  Tôi muốn dừng lại ở điểm này một chút để suy niệm.  Gần đây Chúa đã thể hiện sự nhẫn nhục, hiền hậu, nhân từ, thành tín với tôi như thế nào?  Nếu tôi bày tỏ sự hối tiếc với Chúa về một thời gian nào đó tôi đã từ chối yêu thương trong một tình huống cụ thể nào đó, tôi diễn đạt điều đó như thế nào?

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để tâm hồn bay bổng lên.  Có lẽ nhiều lần tôi đã sống và thể hiện tình yêu một cách chân thành và sâu đậm.  Hãy nhớ lại những lúc đó với niềm vui và để Chúa mỉm cười với tình yêu mà tôi đã thể hiện.  Bây giờ tôi muốn nói gì với Chúa?  Hãy cho Chúa biết, tôi cảm thấy lòng mình đang như thế nào, bày tỏ cả sự hối tiếc lẫn niềm vui của tôi.

Phạm Đức Hạnh, SJ