Mát-thêu 1:18-24
18Sau đây là gốc tích Đức
Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà
đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. 19 Ông Giu-se,
chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà
cách kín đáo. 20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ
thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít,
đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng
Chúa Thánh Thần. 21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt
tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của
họ.” 22 Tất cả sự việc này xảy ra là để ứng nghiệm lời Chúa
phán xưa qua miệng ngôn sứ: 23Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và
sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là
“Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”. 24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se
làm như sứ thần Chúa dạy, và đón vợ về nhà.
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay giới thiệu
với tôi một nhân đức nổi bật của Thánh Giuse, đó là: sự thầm lặng. Đời sống thầm lặng ấy dẫn tôi vào chiều sâu
của niềm tin và mời gọi tôi suy ngẫm về tương quan giữa tôi với Thiên Chúa. Tôi có thể hình dung chính mình là Thánh
Giuse, nhận được tin từ Mẹ Maria rằng, Mẹ đã có thai. Tôi cảm thấy thế nào và phản ứng ra sao? Trong sự công chính và thầm lặng của mình, Thánh
Giuse đã chọn hành động với lòng trắc ẩn.
Tôi có thể làm gì nếu ở vị trí của ngài, đối mặt với khoảnh khắc bất ổn
như vậy? Và rồi giấc mơ của Thánh Giuse cùng
với lời khẳng định của thiên thần. Tôi
cảm thấy thế nào khi nhận được sự mặc khải như vậy? Tôi muốn suy ngẫm về thái độ chấp nhận và vâng
lời cách mau mắn của Thánh Giuse. Tôi
muốn xem xét lại cách tôi đáp lại lời mời gọi của Chúa trong cuộc sống, đặc
biệt khi nó kéo tôi ra khỏi con đường mà tôi nghĩ rằng mình đã chọn. Làm thế nào tôi có thể có đủ can đảm để nói lời
“Xin vâng” với Chúa?
2. Tôi đọc lại bài đọc trên
một hoặc nhiều lần nữa và để ý cách Thánh Giuse được mời gọi vững tin giữa hoàn
cảnh bấp bênh. Giuse có những kế hoạch
riêng, nhưng Chúa đã mời ngài vào một hành trình lớn lao hơn. Tôi muốn dừng ở giây phút này để suy ngẫm về
nơi Chúa có thể mời tôi, ngay cả khi điều đó làm gián đoạn sự thoải mái hoặc
mong muốn của tôi. “Giuse, con Vua Đa-vít, đừng sợ…”
Vai trò của Giuse trong câu chuyện này nhắc nhở tôi rằng, ngay cả trong
những lúc nghi ngờ và không chắc chắn, Chúa vẫn đang thực hiện kế hoạch thiêng
liêng của Ngài. Tôi muốn dành giây phút
này để đáp lại bằng sự tin tưởng và mở rộng tâm hồn để đón nhận những cách thức
mà Thiên Chúa đang tìm cách đi vào cuộc sống của tôi. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện
này bằng những lời của Phaolô để nhắc nhở tôi trong cả tuần lễ này: “Thưa anh em, anh em hãy
vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi
nhắc lại: vui lên anh em!” (Phil. 4:4)
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment