Mát-thêu 15:29-37
29Khi ấy, Đức Giê-su đến
ven Biển Hồ Ga-li-lê. Người lên núi và
ngồi ở đó. 30 Dân chúng lũ lượt kéo đến cùng Người, đem
theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người
chữa lành, 31khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói
được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ít-ra-en. 32 Đức
Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói: “Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở
luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà
về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường.” 33 Các môn đệ thưa:
“Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn
no?” 34 Đức Giê-su hỏi: “Anh em có mấy cái bánh?” Các ông đáp: “Thưa có bảy cái bánh và một ít
cá nhỏ.” 35 Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngồi xuống
đất. 36 Rồi Người cầm lấy bảy cái bánh và mấy con cá, dâng
lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. 37 Ai
nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh
còn thừa, người ta thu lại được bảy thúng đầy.
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay là
những câu chuyện thật sống động: Chúa Giêsu chữa đủ mọi bệnh tật và làm phép lạ
nuôi một đám đông người ăn. Bởi thế
trong giờ cầu nguyện hôm nay, để có thể đi sâu vào bài đọc, trước hết tôi nên
hình dung bối cảnh, nơi Chúa Giêsu chữa lành đủ các chứng bệnh và nuôi ăn một
đám đông. Tôi muốn dành một chút thời
gian để hình dung khung cảnh ấy và để thấy mình trong đó. Trong Linh thao của Thánh Inhaxios Loyola,
người làm tĩnh tâm được mời gọi cảm nhận từ phong cách đến tâm tình của Chúa
Giêsu. Đây có phải là điều tôi muốn xin
cho được cảm nhận trong giờ cầu nguyện hôm nay?
2.
Chúa Giêsu quan tâm
đến đám đông và những chiều kích khác nhau trong cuộc sống của họ. Khi tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần
nữa, hãy chú ý đến những cách khác nhau mà Chúa Giêsu quan tâm đến những người
theo Ngài. Dưới ánh sáng của câu chuyện
Tin Mừng này, tôi có thể quan tâm đến những người mà tôi sẽ tiếp xúc hôm nay
như thế nào? Trong thời gian còn lại của
giờ cầu nguyện, tôi muốn bộc bạch cách tự nhiên với Chúa Giêsu về bất cứ điều
gì đang xảy đến trong tâm trí lúc này. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện này bằng cách cất cao lời cầu xin:
“Trời cao hãy đổ sương xuống, và ngàn mây hãy mưa Đấng Chuộc Tội. Trời cao hãy đổ sương xuống, và ngàn mây hãy
mưa Đấng Cứu Đời” (Trích từ bài hát: Trời
Cao, sáng tác của Duy Tân).
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment