Mác-cô 10:17-27
17Khi ấy, Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” 18 Đức Giê-su đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. 19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.” 20 Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.” 21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” 22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. 23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!” 24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” 26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?” 27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”
(Trích Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay là một câu chuyện thật hay, nhưng cũng đầy thách đố. Thật hay ở chỗ một người đã rất giàu nhưng vẫn cảm thấy sự dư giả vật chất không lấp đầy nỗi khát vọng trong anh ta, vẫn không thể dẫn anh ta đến sự sống đời, và anh ta quyết tâm đi tìm; thật thách đố là bởi, sự từ bỏ là lời mời gọi đối với mọi người và tôn giáo nào cũng đều mời gọi người ta từ bỏ, nhưng từ bỏ không bao giờ là một điều dễ. Chính vì thế, câu chuyện này đụng đến những gì rất sâu trong lòng mỗi người, trong đó có tôi. Giờ đây, tôi có thể hình dung, người thanh niên, chạy đến và quỳ dưới chân Chúa Giêsu, háo hức muốn biết Chúa Giêsu muốn nói gì… Tôi hình dung khung cảnh đó như thế nào? Điều gì ở Chúa Giêsu đã thu hút người thanh niên này đến vậy? Và điều gì ở người thanh niên này đã khiến Chúa Giêsu nhìn anh ta với ánh mắt trìu mến? Tôi để ý Chúa Giêsu có thật sự hấp dẫn khiến tôi muốn chạy đến với Ngài. Tôi cũng để ý Ngài nhìn tôi với ánh mắt như thế nào trong lúc này.
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến lời thách thức của Chúa Giêsu đối với người thanh niên giàu có, rằng: Hãy từ bỏ tất cả những gì anh có... Tôi cảm thấy sao về việc ấy? Tôi cũng để ý đến thái độ đau buồn bỏ đi của người thanh niên vì cảm thấy lời mời gọi của Chúa Giêsu khó quá, đầy thách đố: “Hãy đến mà theo Thầy” - tức là Ngài mời gọi anh ta bước vào một lối sống mới. Có lẽ tôi mong muốn được theo Chúa Giêsu chặt chẽ hơn; có lẽ tôi cảm thấy có điều gì đó đang cản trở. Bằng những lời lẽ riêng tư và sâu kín trong tôi, tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu về cảm giác của tôi về lời mời gọi của Ngài và nghe phản ứng của Ngài.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment