Mác-cô 10:28-31
28Khi ấy, ông Phê-rô lên tiếng thưa với Đức Giê-su rằng : “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy !” 29 Đức Giê-su đáp : “Thầy bảo thật anh em : Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, 30 mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con, hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau. 31 Quả thật, nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, còn những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
(Trích Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay tôi bắt gặp những gì rất người nơi con người của Phê-rô. Ở ngay câu mở đầu của bài đọc tôi có thể thấy sự băn khoăn, bối rối
đầy tính toán của ông. Ông đặt vấn đề với Chúa Giesu, liệu ông bỏ mọi sự thì cuối cùng ông sẽ được gì và mất gì. Có lẽ, đây không chỉ là như băn khoăn đầy tính toán của Phê-rô mà thôi, nhưng còn là của tôi, khi mà thỉnh thoảng tôi đều muốn được ghi nhận những hy sinh của mình! Việc Chúa Giêsu hứa ban thưởng cho tôi biết đâu là ưu tiên của Thiên Chúa. Ai là người “cuối cùng” trong thế giới của tôi? - trong cuộc sống của tôi? Mẹ Thánh Teresa Calcutta thường nói về việc nhìn thấy Chúa Kitô nơi khuôn mặt của người nghèo, người bệnh, người đói, người bị áp bức.
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và hãy hình dung khuôn mặt của những người “cuối cùng”. Chúa Giêsu nhận ra cảm giác của Phêrô, Ngài hiểu ông và không mắng ông. Nhò vậy mà tôi cảm thấy tự tin và mạnh dạn nói chuyện với Chúa Giêsu - tôi có thể nói với Ngài cảm giác của mình mà không sợ bị Ngài mắng. Vì vậy, trong giây phút này tôi muốn nói chuyện với Chúa Giesu. Tôi muốn cởi mở và trung thực với Ngài về bất cứ điều gì đang trào dâng trong tôi, rồi để ý phản ứng của Ngài với tôi như thế nào.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment