Luca 16:1-8
1Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ
rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung
phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: ‘Tôi
nghe người ta nói gì về anh đó? Công
việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!’ 3 Người
quản gia liền nghĩ bụng: ‘Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ
ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức
quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!’ 5 Anh ta liền
cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: ‘Bác nợ chủ tôi bao
nhiêu vậy?’ 6 Người ấy đáp: ‘Một trăm thùng dầu ô-liu.’ Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây,
ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ 7 Rồi anh ta hỏi
người khác: ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?’ Người ấy đáp: ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây,
viết lại tám trăm thôi.’ 8 Và ông chủ khen tên quản gia bất
lương đó đã hành động khôn khéo. Quả
thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng
loại.”
(Trích Phúc âm Luca,
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Trong cuộc sống, cứ gần những ngày cuối năm người ta hay nói đến chuyện
tính sổ. Bài đọc hôm nay vào những ngày
gần cuối năm Phụng vụ cũng nói về chuyện tính sổ! Tôi đọc thấy gì trong dụ ngôn Chúa Giêsu
kể? Trước hết, đó là một người quản gia
thiếu trách nhiệm và rất khôn khéo đến gian trá. Ông ta tìm đủ mọi cách để bảo vệ tương lai
cho mình, kể cả kế lọc lừa. Kết thúc dụ
ngôn, Chúa Giêsu đặt vào môi miệng của ông chủ một lời khen, rằng anh quản gia
bất lương này đã hành động khôn khéo, hơn cả con cái sự sáng! Tôi nghĩ sao về câu kết của dụ ngôn này? Nếu tôi được bác sĩ cho biết, tôi chỉ còn một
hai năm, hoặc một hai tháng nữa để sống, tôi sẽ làm gì để có sự sống đời đời,
để không phải sa hỏa ngục? Tôi có thể
rất khôn ngoan toan tính chuyện đời này, thế còn chuyện đời đời của tôi thì
sao? Tôi chia sẻ những suy tính của tôi
với Chúa và để ý xem Ngài có khen tôi là đã tính đúng và là người rất khôn
ngoan về tính toán cho sự sống đời đời như thế nào.
2. Tôi đọc lại dụ ngôn trên một lần nữa và để ý, anh quản gia bất lương trên
không chỉ nghĩ trong đầu, nhưng ngay sau đó thực hiện ngay những gì anh ta nghĩ
trong đầu, kẻo mọi sự sẽ quá trễ. Tôi
nghĩ, và cầu nguyện trong giờ cầu nguyện này về những toan tính cho sự sống đời
đời của tôi, vậy tôi sẽ làm gì ngay sau giờ cầu nguyện này để chuẩn bị cho sự
sống đời đời của tôi? Tôi xin Chúa cho tôi
dám quyết tâm thực hiện những gì tôi và Chúa vừa bàn với nhau trong giờ cầu
nguyện này. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện
này bằng bài hát, “Nếu Chỉ Còn Một Ngày
Để Sống,” do Hoài An sáng tác, do Hồng Ân trình bày, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=76ZyPQMli3Y
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment