Gioan 21:15-19
15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông
Si-môn Phê-rô: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các
anh em này không?" Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến
Thầy." Đức Giê-su nói với ông: "Hãy chăm sóc chiên con của
Thầy."16 Người lại hỏi: "Này anh Si-môn, con ông
Gio-an, anh có mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con
yêu mến Thầy." Người nói: "Hãy chăn dắt chiên của Thầy."17 Người
hỏi lần thứ ba: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy
không?" Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: "Anh có yêu mến Thầy
không?" Ông đáp: "Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu
mến Thầy." Đức Giê-su bảo: "Hãy chăm sóc chiên của Thầy.18 Thật,
Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu
tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và
dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn."19 Người nói vậy, có ý ám
chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông:
"Hãy theo Thầy."
(Trích Phúc âm
Gioan bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1. Cuộc
đối thoại giữa Chúa Giêsu và Phê-rô trong bài đọc hôm nay xảy ra vào lần hiện ra thứ ba, kể
từ sau khi Chúa Giêsu sống lại. Dù cho
Phê-rô đã sa ngã, chối Thầy ba lần, khi gặp lại, Chúa Giêsu đã không trách mắng
ông, nhưng chỉ mời gọi ông nhìn vào cõi lòng của ông, xem tình yêu của ông còn
dành cho Ngài nữa hay thôi. Có thể tôi
đã có những lần sa ngã, giờ cầu nguyện hôm nay Chúa Giêsu cũng hiện diện trước
mặt tôi, và Ngài hỏi tôi còn thương Ngài không, tôi sẽ trả lời thế nào? Trong giây phút này tôi muốn nói thật cõi
lòng của mình cho Ngài nghe.
2. Dù
Chúa Giêsu đọc được cõi lòng của Phê-rô, hiểu rõ tình yêu của ông dành cho Ngài
đến mức nào, nhưng Ngài vẫn hỏi để ông có cơ hội nói lên, chắc không phải cho
Ngài nghe, nhưng để chính ông nghe được tiếng nói của mình. Khi ông đã thổ lộ tình yêu của ông dành cho
Chúa Giêsu, Ngài không đòi hỏi ông làm gì cho Ngài, nhưng muốn ông làm cho đàn
chiên của Ngài. Họ là những con chiên
mẹ, chiên con, chiên già, chiên yếu, chiên đau, chiên sa ngã, chiên bị thương
tích, hãy lấy lòng mến mà chăm sóc họ.
Những lời này nhắc nhở tôi cách cư xử thế nào giữa tôi với những người
đã được trao phó cho tôi: Gia đình, con cái, nhân viên thuộc hạ? Trong giây phút này tôi muốn xin cho được có
lòng mến. Một trái tim đầy yêu thương
đối với mọi người thuộc về tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment