Is 65:17-21
Thiên Chúa phán: "Này Ta tác tạo trời mới, đất mới; người ta sẽ
không còn nhớ lại dĩ vãng, và cũng sẽ không bận tâm đến dĩ vãng nữa. Nhưng các
ngươi hãy hân hoan và nhảy mừng cho đến muôn đời trong các việc Ta tác tạo, vì
đây Ta tác tạo một Giêrusalem hân hoan và một dân tộc vui mừng. Ta sẽ hân hoan
ở Giêrusalem, sẽ vui mừng nơi dân Ta, và từ đây người ta sẽ không còn nghe
tiếng khóc lóc và than van nữa. Ở đó sẽ không còn trẻ nhỏ chết yểu, không còn
người già chết sớm nữa, vì người chết trăm tuổi cũng còn gọi là chết trẻ, người
không sống đến trăm tuổi, kể là bị chúc dữ. Họ sẽ xây cất nhà cửa và cư ngụ ở
đó, sẽ trồng nho và ăn trái nho".
(Trích
Sách Isaia bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/cuu%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Bài đọc hôm
nay thật thích hợp cho tôi cầu nguyện trong Mùa Chay này ở đó, Thiên Chúa nói
sẽ quên tất cả mọi quá khứ của tôi, Ngài sẽ tha mọi lỗi lầm của tôi và chẳng
còn nhớ đến chúng nữa. Tôi có thật sự
dám tin điều này không? Chúa đã tha thứ
cho tôi, tôi có dám tha thứ cho chính tôi không? Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này để tôi
được trở nên tự do và vui sống hơn?
2.
Isaia trình
bày một viễn tượng về một Giêrusalem mới, tức thiên đàng mai sau ở đó sẽ không
còn khổ đau và ly biệt, nhưng một sự sống tuôn trào và sung mãn. Có khi nào và ở nơi đâu tôi đã gặp thiên đàng
ấy, ngay trong cuộc sống quanh tôi hôm nay?
Tôi có thể làm gì để duy trì mãi thiên đàng ấy? Nếu chưa, tôi có thể làm gì để những gì Isaia
nói có thể trở thành hiện thực? Tưởng
cũng lưu ý rằng: Nếu tôi không nỗ lực xây dựng hoặc tìm gặp thiên đàng ngay tại
cuộc sống quanh tôi bây giờ, tôi sẽ chẳng bao giờ tìm thấy thiên đàng ở bất cứ
nơi đâu và ở bên kia cuộc đời này.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment