Mát-thêu 21:33-43, 45-46
33 Các ông hãy
nghe một dụ ngôn khác: "Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung
quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp
canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa.34 Gần đến mùa
hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi.35 Bọn tá điền
bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ.36Ông lại sai một số
đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy.37 Sau cùng, ông
sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: "Chúng sẽ nể con ta."38 Nhưng bọn tá
điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: "Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết
quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!"39 Thế là chúng
bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi.40 Vậy xin hỏi: “Khi
ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?"41 Họ đáp:
"Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh
tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông."42 Đức Giê-su
bảo họ: "Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá
thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của
Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.43 Bởi đó, tôi
nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông
nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi…45 Nghe những dụ
ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ.46 Họ tìm cách
bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng cho Người là một ngôn sứ.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các
Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1. Chúa Giêsu đã dùng một hình ảnh rất quen thuộc trong
cuộc sống của người Do-thái để nói về tương quan giữa Thiên Chúa và con
người. Đời sống của giáo hội hôm nay,
của gia đình tôi hay của tôi có thể ví như một vườn nho rất quý của Thiên Chúa. Ngài đã vun trồng, rào giậu, xây tháp canh và
mướn người trông coi, săn sóc một cách chu đáo.
Giờ cầu nguyện hôm nay, tôi muốn hình dung chính tôi là một thửa vườn
nho rất quý của Thiên Chúa mà Ngài hằng yêu thương, ân cần chăm sóc cho tôi mỗi
ngày. Tôi muốn để ý và lắng nghe Ngài
trải nỗi lòng thao thức với tôi ra sao, mỗi khi Ngài chăm sóc cho tôi. Tôi để ý sự ân cần chăm sóc của Ngài đang
dành cho tôi và muốn được ở trọn vẹn trong sự yêu thương này mãi mãi.
2.
Mùa Chay có thể nói là dịp để tìm lại
những gì đã mất. Dụ ngôn vườn nho này đã
kết thúc bằng hình ảnh thật đau thương.
Những tá điền ban đầu chỉ thuê vườn nho, nhưng sau đã cướp luôn cả vườn
nho và giết hại các đầy tớ cũng như người con duy nhất của chủ. Tôi để ý nỗi lòng của chủ khi vườn nho bị
chiếm đoạt, tức khi cuộc đời tôi bị đánh cắp, trở thành sở hữu của ma quỷ. Chúa đã đánh trả như thế nào để có lại tôi,
Ngài đã vất vả như thế nào để chuộc tôi về?
Tôi phải quý giá biết chừng nào đối với Ngài! Tôi muốn nói gì cùng Chúa trong giây phút
này?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment