Sunday, December 31, 2017

Thứ Hai – Mùa Giáng Sinh – Năm B –1-1-2018 – Đức Mẹ Là Mẹ Thiên Chúa

Me Thien Chua
Luca 2:13-18
15 Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau: "Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết."16 Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ.17 Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này.18 Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên.19 Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng.20 Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Hôm nay là Lễ kính Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, tước hiệu này có thể làm tôi lầm tưởng rằng hôm nay Giáo hội tôn vinh Mẹ Maria vì Mẹ được là Mẹ Thiên Chúa, đồng thời tên gọi của ngày lễ cũng dễ làm tôi thắc mắc, tại sao một người phàm lại được gọi là Mẹ Thiên Chúa được.  Thực ra lịch sử của ngày lễ không phải là để tập trung vào Mẹ Maria nhưng tập trung vào Chúa Ngôi Hai đã xuống thế làm người thực sự, một cách hữu hình và đầy tính lịch sử -- các mục tử đã đến nơi mà thiên thần đã chỉ và họ thấy Mẹ Maria, Giuse và Hài Nhi mới sinh đặt trong máng cỏ.  Đây là một điều rất khó đối với nhân loại suốt 20 thế kỷ qua.  Dầu tôi tin (trên đầu) rằng Ngôi Hai đã xuống thế làm người, nhưng tôi thật khó cảm nghiệm (ở con tim) tính rất người ở Ngôi Hai.  Lời Chúa hôm nay muốn thách thức niềm tin của tôi: Tôi có thật sự tin là Chúa đã làm người trong một thân xác mỏng giòn, yếu đuối, nghèo nàn và đơn sơ không, hay tôi chỉ nghĩ Chúa khi nào cũng xuất hiện trong những biến cố lớn, phép lạ chỗ này chỗ kia mà không thấy Chúa trong những gì rất bình thường, trong dung mạo của người neo đơn, nghèo khổ, bị áp bức, già yếu và thơ dại?  Trong giờ cầu nguyện này tôi đọc lại những lời Thánh Kinh trên để cảm nghiệm bản tính con người của Ngôi Hai đang ở rất gần bên tôi, chứ không phải ở xa tôi.
2.     Bình thường tôi có thể vênh vênh tự đắc khi tôi được giữ một vai trò gì quan trọng trong đời sống và trong cộng đoàn.  Nếu tôi được gọi là cha là mẹ của Chúa Giesu, sự tự phụ của tôi còn lớn biết chừng nào.  Trong khi đó Mẹ Maria lại rất khiêm nhường.  Toàn bộ bài đọc Luca hôm nay không hề nghe thấy tiếng của Mẹ Maria, không hề biết thái độ của Mẹ.  Luca chỉ viết một câu thật đơn giản nhưng nói lên con người của Mẹ -- Mẹ Maria suy đi nghĩ lại trong lòng những gì đang diễn ra trước mắt Mẹ.  Đây là thái độ của Mẹ Thiên Chúa, rất khiêm nhường, âm thầm và suy đi nghĩ lại những gì Chúa đang thực hiện trong Mẹ.  Tôi có thể bắt chước Mẹ điều này được không, khiêm nhường?  Tôi có thể nói chuyện với Mẹ trong giờ cầu nguyện này.  Qua Mẹ, xin Mẹ dẫn tôi đến gặp Chúa và yêu Chúa hơn.     
Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, December 30, 2017

Chúa Nhật Lễ Thánh Gia – Tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh – Năm B – 31-12-2017

Le Thanh Gia
Huấn Ca 3:3-18
3 Ai thờ cha thì bù đắp lỗi lầm,4 ai kính mẹ thì tích trữ kho báu.5 Ai thờ cha sẽ được vui mừng vì con cái, khi cầu nguyện, họ sẽ được lắng nghe.6 Ai tôn vinh cha sẽ được trường thọ, ai vâng lệnh Đức Chúa sẽ làm cho mẹ an lòng.7 Người đó phục vụ các bậc sinh thành như phục vụ chủ nhân.8 Hãy thảo kính cha con bằng lời nói việc làm, để nhờ người mà con được chúc phúc.9 Vì phúc lành của người cha làm cho cửa nhà con cái bền vững, lời nguyền rủa của người mẹ làm cho trốc rễ bật nền.10 Chớ vênh vang khi cha con phải tủi nhục, vì nỗi tủi nhục đó chẳng vinh dự gì cho con.11 Quả thật, người ta chỉ được vẻ vang lúc cha mình được tôn kính; và con cái phải ô nhục khi mẹ mình bị khinh chê.12 Con ơi, hãy săn sóc cha con, khi người đến tuổi già; bao lâu người còn sống, chớ làm người buồn tủi.13 Người có lú lẫn, con cũng phải cảm thông, chớ cậy mình sung sức mà khinh dể người.14 Vì lòng hiếu nghĩa đối với cha sẽ không bị quên lãng, và sẽ đền bù tội lỗi cho con.15 Thiên Chúa sẽ nhớ đến con, ngày con gặp khốn khó, và các tội con sẽ biến tan như sương muối biến tan lúc đẹp trời.16 Ai bỏ rơi cha mình thì khác nào kẻ lộng ngôn, ai chọc giận mẹ mình, sẽ bị Đức Chúa nguyền rủa.17 Con ơi, hãy hoàn thành việc của con một cách nhũn nhặn, thì con sẽ được mến yêu hơn người hào phóng.18 Càng làm lớn, con càng phải tự hạ, như thế, con sẽ được đẹp lòng Đức Chúa.
(Trích Sách Huấn Ca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/cuu%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Chẳng cứ gì người theo Đạo Ông Bà mới có lòng hiếu thảo với cha mẹ, hiếu thảo là đạo làm người của mọi nền văn hóa và của mọi niềm tin.  Đối với Do-thái Giáo và Kitô Giáo, hiếu thảo cha mẹ được kể là giới răn quan trọng, giới răn thứ tư, ngay sau giới răn về kính Chúa.  Hôm nay lời Chúa từ Sách Huấn ca cũng nhắc nhở tôi về lòng hiếu thảo với cha mẹ.  Giờ cầu nguyện này có thể là giây phút tôi kể cho Chúa nghe về cha mẹ của tôi, dù họ còn sống hay đã qua đời.  Có điều gì tôi rất tự hào và biết ơn về họ không?  Có một ơn xin gì tôi muốn xin Chúa cho cha mẹ của tôi lúc này?
2.     Sinh, lão, bệnh, tử là những điều mà đã là con người ai cũng phải trải qua.  Việc chăm sóc cho cha mẹ già thật là khó, nhiều khi dù rất thương cha mẹ, nhưng cũng không tránh khỏi những lúc tôi trở nên khó chịu, nóng nảy, mất kiên nhẫn và làm tổn thương các ngài.  Có một ơn gì tôi cần xin Chúa ban cho chính tôi trong việc chăm sóc cha mẹ chăng?  Tôi có thể xin Chúa chữa lành những vết thương mà tôi đã, vô tình hay cố ý, làm tổn thương cha mẹ.  Tôi có thể có một quyết tâm mới về những việc làm, cũng như lời nói, hoặc thái độ của tôi trong việc chăm sóc cha mẹ sao cho bớt gây tổn thương cho các ngài hơn.            
Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, December 29, 2017

Thứ Bảy – Tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh – Năm B – 30-12-2017

Thu Bay Bat Nhat GS
Luca 2:36-40
36 Lại cũng có một nữ ngôn sứ tên là An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm,37 rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.38 Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.39 Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê.40 Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Có một điều rất thật trong đời sống đó là khi yêu ai lòng mình bỗng trở nên rộn ràng hơn và vui hẳn lên đến nỗi không thể dấu được niềm vui trong lòng.  Đó cũng là niềm vui của có Chúa và được gặp Chúa mà bà Anna đã có khiến bà nói cho mọi người về niềm vui đó.  Tôi có nhận thấy vui trong lòng vì cảm thấy Chúa đang ở trong tôi lúc này không?  Dấu chỉ của có Chúa là một niềm vui dâng trào, miên man, kéo dài, một sự tự do, thanh thản và bình an, khiến tôi nhìn mọi sự như bằng cặp mắt mới và trở nên yêu đời, yêu người hơn bao giờ hết.  Tôi có thể cám ơn Chúa vì Ngài đang ở trong lòng tôi.

2.      Trong giờ cầu nguyện này, tôi cũng có thể hình dung cảnh sống của gia đình Thánh Gia, Chúa Giêsu luôn ở giữa Đức Mẹ và Thánh Giuse, một cảnh sống mà không có thánh sử nào viết về. Sự im lặng của các thánh sử có thể gợi lên trong tôi hai điều: 1) Thiên Chúa làm việc và hiện diện rất âm thầm lặng lẽ đến nỗi không có mấy người nhận ra.  Điều này khiến tôi cũng phải ý thức hơn Chúa đang ở đâu trong cuộc đời tôi.  Chắc chắn không chỉ ở trong những biến cố lớn như người thân qua đời, người này thất nghiệp, người kia thành công hay đau ốm, mà cả trong chuyện quét nhà, cơm nước mỗi ngày nữa.  2) Các thánh sử im lặng về đời sống của gia đình Thánh gia để chính tôi phải đi vào và khám phá ra đời sống của họ như thế nào.  Tôi có thể bắt đầu ngay từ giờ cầu nguyện này, trò chuyện với Giuse, Đức Mẹ hoặc Chúa Giêsu.  Tôi sẽ nói gì? Hỏi gì? Phản ứng của họ và của tôi ra sao?  
Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, December 28, 2017

Thứ Sáu – Tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh – Năm B – 29-12-2017

Thu Sau Bat Nhat GS
1 Gioan 2:3-6, 9-11
3 Căn cứ vào điều này, chúng ta nhận ra rằng chúng ta biết Thiên Chúa: là chúng ta tuân giữ các điều răn của Người.4 Ai nói rằng mình biết Người mà không tuân giữ các điều răn của Người, đó là kẻ nói dối, và sự thật không ở nơi người ấy.5 Còn hễ ai giữ lời Người dạy, nơi kẻ ấy tình yêu Thiên Chúa đã thực sự nên hoàn hảo. Căn cứ vào đó, chúng ta biết được mình đang ở trong Thiên Chúa.6 Ai nói rằng mình ở lại trong Người, thì phải đi trên con đường Đức Giê-su đã đi…9 Ai nói rằng mình ở trong ánh sáng mà lại ghét anh em mình, thì vẫn còn ở trong bóng tối.10 Ai yêu thương anh em mình thì ở lại trong ánh sáng, và nơi người ấy không có gì nên cớ vấp phạm.11 Nhưng ai ghét anh em mình thì ở trong bóng tối và đi trong bóng tối mà chẳng biết mình đi đâu, vì bóng tối đã làm cho mắt người ấy ra mù quáng.
(Trích Thư Gioan I bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Có một điều rất thật trong đời sống đó là: khi yêu ai người ta rất hay nói về người đó và thường để ý cũng như nhớ đến mọi việc làm và lời nói của người đó.  Gioan đã dùng chính những cái gì rất thật của đời thường để chỉ cho tôi biết ai là người thật sự yêu Chúa.  Tôi có thể dựa vào những lời trên và tự hỏi chính mình trong giờ cầu nguyện này: Tôi thật sự có Chúa trong tôi không?  Tình yêu của tôi đối với Ngài như thế nào?  Thánh Inhaxio nói: Tình yêu phải diễn tả bằng hành động cụ thể chứ không chỉ ở lời nói.  Tôi sẽ chọn những hành động cụ thể nào để diễn tả tình yêu của tôi với Chúa Giêsu ngay sau giờ cầu nguyện này, ngay ngày hôm nay?
2.      Một dấu chỉ khác nữa cho biết tôi thuộc về Chúa, đó là tôi sống trong ánh sáng, hoặc để ánh sáng là chính Chúa dẫn tôi đi.  Khi có ánh sáng tôi sẽ thấy đường phải đi và biết mình đi đâu, nếu không tôi sẽ đi loạng choạng và chẳng biết đi đâu.  Có thể giờ cầu nguyện này, đây là lúc tôi cần xin cho được Ánh Sáng đích thực này dẫn tôi đi cho đến cuối đời.
Phạm Đức Hạnh, SJ

Wednesday, December 27, 2017

Thứ Năm – Tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh – Năm B – 28-12-2017 – Lễ Các Thánh Anh Hài

Thu Nam Bat Nhat GS
Mát-thêu 2:13-18
13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng: "Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!"14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập.15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.16 Bấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh.17 Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a:18 "Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Biến cố Chúa giáng sinh phải là một niềm vui cho toàn thể nhân loại, nhưng nhân loại luôn có những con người chối từ và mọi người luôn có những lúc chối từ Thiên Chúa.  Với Hê-rô-đê, đại diện cho sự ác, ông ta cảm thấy sự hiện của Chúa là một đe dọa.  Đối với tôi thì sao, Chúa giáng sinh là một ân huệ lớn hay là một sự phiền hà?  Phải chăng biết Chúa tôi lại phải đi lễ, phải đọc kinh, phải sống lương thiện, phải ăn ngay ở lành, phải sống quảng đại, nói chung Chúa phải là ưu tiên hàng đầu trong đời sống mỗi ngày của tôi, trong mọi chọn lựa của cuộc sống?  Hay biết Chúa là một hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời mà thiếu Ngài cuộc đời này mất tất cả mọi ý nghĩa, là một cuộc tình mà tôi đánh đổi bằng mọi giá, tìm mọi cách, tận dụng mọi phút giây để gặp Ngài, người yêu của tôi?  Giờ cầu nguyện này là một cơ hội để tôi đối diện với lòng mình và trả lời với Chúa cho những câu hỏi này. 
2.      Hê-rô-đê “giận cá chém thớt.”  Vì lợi ích của ông ta mà ông đã tìm cách giết Chúa Hài Nhi, thế là Ngài phải trốn qua nước khác, Ngài trở thành thuyền nhân tị nạn.  Nhưng vì không giết được Chúa Hài Nhi, Hê-rô-đê đã sẵn sàng giết tất cả các trẻ vô tội khác.  Nhưng lời Chúa không chỉ kể về một Hê-rô-đê ngày xưa, nhưng thật sự muốn nói đến những Hê-rô-đê ngày nay.  Hê-rô-đê đó có thể là chính tôi hôm nay, khi vì ích kỷ, vị lợi ích của tôi, tôi cũng chém thớt rất bạo tàn như Hê-rô-đê xưa vậy, bằng cách làm ngơ trước những bất công trong xã hội, bịt mắt và bịt tai trước những tiếng kêu cứu của người nghèo, tiếng khóc của thai nhi, tiếng kêu gào của kẻ bị áp bức, những người di dân và tị nạn đang bị bứng ra khỏi đất sống và quyền làm người của họ.  Bởi, tôi lý luận, nếu có thêm một miệng ăn là thêm nhiều phiền toái cho tôi, gia đình tôi, xã hội tôi, là cướp mất công ăn việc làm…, đủ mọi lý do để tôi chém thớt như một tên bạo chúa, giết người không gớm tay.  Tôi muốn đọc lại lời Chúa trên để một lần nữa trả lời với Chúa, tôi đang là Hê-rô-đê hay là ai? 
Phạm Đức Hạnh, SJ 

Tuesday, December 26, 2017

Thứ Tư – Tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh – Năm B – 27-12-2017 – Lễ Thánh Gioan Tông Đồ

Thu Tu Bat Nhat GS
1 Gioan 1:1-4
1 Điều vẫn có ngay từ lúc khởi đầu, điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống.2 Quả vậy, sự sống đã được tỏ bày, chúng tôi đã thấy và làm chứng, chúng tôi loan báo cho anh em sự sống đời đời: sự sống ấy vẫn hướng về Chúa Cha và nay đã được tỏ bày cho chúng tôi.3 Điều chúng tôi đã thấy và đã nghe, chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa, để chính anh em cũng được hiệp thông với chúng tôi, mà chúng tôi thì hiệp thông với Chúa Cha và với Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người. 4 Những điều này, chúng tôi viết ra để niềm vui của chúng ta được nên trọn vẹn.
(Trích Thư Gioan I bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Có một điểm nổi bật trong Phúc âm trong Phúc âm Gioan và Thư Gioan đó là tình yêu của Thiên Chúa.  Tác giả của cả hai tập sách trên đều tập trung vào tình yêu và đưa ra một định nghĩa ít sai nhất về Thiên Chúa.  Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn trực tiếp nói chuyện với tình yêu của Chúa.  Tôi muốn cả cuộc đời tôi được thấm đẫm tình yêu của Ngài.

2.    Gioan viết rằng những gì ngài viết là để làm chứng cho những gì ngài đã kinh nghiệm, đã chứng kiến, nhờ vậy mà niềm vui của tôi được trong vẹn.  Dường như Gioan muốn mở một suy tư mới về niềm tin.  Niềm tin thực sự bao giờ cũng dẫn đến một sự biến đổi sâu xa.  Niềm tin thật sự luôn luôn thúc đẩy tôi phải làm gì để mưu cầu lợi ích cho người khác và không bao giờ là giữ riêng cho mình.  Tôi muốn xin Chúa qua giờ cầu nguyện mỗi ngày, tôi sẽ cảm nghiệm thêm tình yêu của Chúa dành cho tôi và sẵn sàng chia sẻ niềm vui yêu thương này đến với mọi người.  Một khi tôi dám yêu thương và dấn thân, tình yêu của Chúa nơi tôi mới trở nên trọn vẹn.  Tôi còn chần chờ gì nữa?  Có thể thực hiện yêu thương ngay lúc này và hôm nay.
Phạm Đức Hạnh, SJ,

Thứ Ba – Tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh – Năm B – 26-12-2017 – Lễ Thánh Stê-pha-nô

Thu Ba Tuan Bat Nhat GSMát-thêu 10:17-22
17 "Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ.18 Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết.19 Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì:20 thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.21 "Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết.22 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Nếu tôi để ý sẽ thấy một điều rất trái ngược trong lịch Phụng vụ.  Bởi mới ngày hôm trước cả Giáo hội và thế giới tưng bừng mừng Lễ Chúa Giáng Sinh thì hôm nay Giáo hội lại mừng lễ Thánh Stê-pha-nô tử đạo.  Tuy nhiên cách sắp xếp như vậy lại không trái nghịch với những gì Chúa Giêsu dạy.  Bởi theo Chúa Giêsu, Ngài không hứa vinh hoa phú quý và bình an, nhưng Ngài cảnh báo sẽ có sự bắt bớ, chống đối và phản bội cho đến chết bởi chính những người thân thuộc, máu mủ.  Tôi có kinh nghiệm này không?  Khi tôi muốn theo Chúa, muốn dâng hiến cuộc đời cho Chúa nhưng lại bị gia đình cấm cản, bị Giáo hội khước từ?  Tôi có đang khó khăn trong việc theo Chúa lúc này không?  Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu trong lúc này về những gì đang xảy ra cho tôi hay cho những người xung quanh. 
2.     Chúa Giêsu không muốn lừa dối một ai bằng cách không cho họ biết những khó khăn bắt bớ có thể xảy ra, đồng thời Ngài cũng chẳng để mặc tôi một mình trong lo sợ và lẻ loi.  Ngài nói Thần Khí Chúa sẽ đồng hành cùng tôi khi bị bắt bớ.  Ngài sẽ nói trong tôi những lời lẽ khôn ngoan và tôi không nên lo lắng lắm.  Vấn đề là tôi có muốn lắng nghe và để Thần Khí Chúa làm việc trong tôi không?  Tôi đang có khó khăn gì trong lúc này?  Tôi đang muốn biết phải nói gì và làm gì?  Tôi có thể nói chuyện với Chúa Thánh Thần xin Ngài giúp tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ

Sunday, December 24, 2017

Thứ Hai – Lễ Giáng Sinh – Năm B – 25-12-2017

Le Giang Sinh
Gioan 1:1-5, 9-14
1Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa.2 Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.3 Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạo thành4 ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng…9 Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.10 Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người.11 Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.12 Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.13 Họ được sinh ra, không phải do khí huyết, cũng chẳng do ước muốn của nhục thể, hoặc do ước muốn của người đàn ông, nhưng do bởi Thiên Chúa.14 Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
(Trích Phúc âm Gioan bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Có người nói chỉ có Phúc âm Mát-thêu và Luca là có nói đến gia phả của Chúa Giesu, nhưng bài đọc hôm nay từ Phúc âm Gioan cũng nói đến gia phả Chúa Giesu vậy.  Ngôi Lời (Con Thiên Chúa) từ Thiên Chúa từ đời đời, nhưng nay đã trở nên xác phàm và ở giữa nhân sinh.  Tôi có thể tưởng tượng được không, Thiên Chúa cao cả vậy mà hôm nay trở nên mỏng giòn giống tôi, chỉ vì yêu tôi.  Điều này vượt sức tưởng tượng và sự hiểu biết của con người.  Thiên Chúa đã quá táo bạo đánh đổi mọi giá để yêu tôi, tình yêu của tôi đối với Ngài táo bạo đến mức nào?  Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn nghĩ thêm về tình yêu của tôi muốn dành cho Chúa.  Tôi muốn có một quyết tâm nào trong việc đáp trả tình yêu của Chúa luôn dành cho tôi?

2.      Gioan đã tuyên bố rằng cộng đoàn của Ngài đã nhìn thấy vinh quang của Chúa ở giữa họ, tôi muốn được cảm nghiệm được tình yêu này rạng ngời trong tôi. Tôi muốn dành cả phần còn lại của giờ cầu nguyện này để chiêm ngắm trong lặng thinh về Ngôi Lời bắt đầu từ một sự sống mong manh đang lớn dần giữa nhân loại và trong tôi.  Tôi muốn làm chứng về sự vinh quang của tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại, hoặc ít ra là cho tôi. 
Phạm Đức Hạnh, SJ 

Saturday, December 23, 2017

Chúa Nhậ IV Mùa Vọng – Năm B – 24-12-2017

Chua Nhat IV MVMát-thêu 1:18-25
18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ."22 Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ:23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta."24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.25 Ông không ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là Giê-su.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Cả bài đọc hôm nay là một sự giằng co giữa ý tôi, theo lẽ thường, theo bản năng và theo đám đông, và ý Chúa, từ thẳm sâu trong cõi lòng mà ít ai muốn theo.  Có một sự giằng co nào lúc này mà tôi đang phải nhận định chăng?  Giờ cầu nguyện này có thể là lúc để tôi hỏi lòng tôi và hỏi Chúa để giúp tôi nhìn ra đâu là cái đang dẫn tôi đến gần Chúa, đến gần với mọi người và đâu là cái đang đẩy tôi xa Chúa và mọi người.  Những gì dẫn tôi đến gần Chúa và mọi người bao giờ cũng đầy khó khăn, nhưng kết quả là một sự bình an nội tâm kéo dài mãi.  Tôi để ý đến Giuse, ông phân định và thấy phải đi theo tiếng nói của niềm tin, chứ không theo đám đông, quyết định của ông phải là cứu sống chứ không giết chết Maria cũng như trẻ thơ trong bụng của Maria.  Sẽ không bao giờ có thể làm được một phân định ý Chúa đúng, nếu tôi ích kỷ và không có được tình yêu với Chúa và tha nhân.  Tôi xin Chúa cho tôi được lòng mến Chúa và sự can đảm để dám chọn lựa con đường Chúa muốn tôi đi. 
2.      Thiên Chúa đã trở nên yếu đuối và lệ thuộc hoàn toàn vào con người.  Đây là một ân huệ rất lớn.  Thiên Chúa đã trở nên yếu đuối để trong yếu đuối của Ngài mà làm cho mọi người yếu đuối được mạnh mẽ.  Hôm nay đã là Chúa nhật cuối cùng của Mùa Vọng, tôi chuẩn bị cùng Giáo hội chiêm ngắm mầu nhiệm Chúa làm người, ước gì tôi không chỉ thấy tội nghiệp Chúa sinh ra trong cảnh cơ bần, yếu đuối nhưng tôi trở nên mạnh mẽ hơn vì Thiên Chúa chọn đi vào trong những yếu đuối của tôi.  Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu  về món quà rất lớn này và cám ơn Ngài.
Phạm Đức Hạnh, SJ

Friday, December 22, 2017

Thứ Bảy III Mùa Vọng – Năm B – 23-12-2017

Thu Bay III MV
Luca 1:57-66
57 Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai.58 Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.59 Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em.60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: "Không, phải đặt tên cháu là Gio-an."61 Họ bảo bà: "Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả."62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì.63 Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gio-an." Ai nấy đều bỡ ngỡ.64 Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.65 Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê.66 Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?" Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Biến cố Giáng sinh là một chuyện lạ có một không hai trong cuộc đời.  Nhưng chuyện lạ này cũng nhằm để nói rằng Thiên Chúa vẫn làm phép lạ từng giây từng phút trong mọi văn hóa, mọi thời đại, và mọi hoàn cảnh.  Cả tuần này tôi đã thấy những chuyện lạ Chúa làm mạc khải qua các cá nhân như Giuse, Da-ca-ri-a, Maria và rồi Ê-li-za-bét.  Hôm nay sự mạc khải đó xảy ra cho đám đông, bà con hàng xóm của Ê-li-za-bét, mọi người đã ngạc nhiên, trầm trồ và suy tư về những gì họ đã chứng kiến.  Giờ cầu nguyện này là cơ hội để tôi quan sát, chiêm ngắm và chúc tụng Chúa về những gì Ngài đang làm trong tôi và những người quanh tôi.  Ước gì tôi nhận ra sự hiện diện và công việc Chúa vẫn làm trong tôi mỗi ngày.
2.      Những người thân của Ê-li-za-bét nghĩ phải theo thói quen trong việc đặt tên, tức là lấy tên cha Da-ca-ri-a (nghĩa là Thiên Chúa vẫn nhớ) đặt cho con.  Nhưng Chúa lại muốn làm khác với thói quen của tôi và của mọi người, Ngài muốn đặt cho con ông bà là Gioan (nghĩa là Thiên Chúa giầu lòng thương xót).  Luca đã ghi nhận lại chi tiết đặt tên này như thể muốn nói với tôi cần phải đổi cái nhìn, cái hiểu khác đi để có thể hiểu được những gì Chúa đang làm trong tôi và quanh tôi.  Nói Thiên Chúa vẫn nhớ, thì điều đó hàm ý là Chúa chưa làm gì, nhưng nếu nói Chúa là Đấng giầu lòng thương xót, điều này có thể hiểu là Chúa đã và vẫn đang thực hiện lòng yêu thương ở mọi nơi, mọi thời đại và trong mọi người.  Tôi thấy điều này không?  Tôi tin ở một Thiên Chúa giầu lòng xót thương không, hay tôi vẫn cứ tin theo thói quen đám đông, mở miệng là nói "Chúa phạt," mở mắt là thấy hỏa ngục bởi Chúa vẫn nhớ tội của tôi? Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn đến với Chúa một cách tự tin, gần gũi và thân mật với Ngài, không một chút sợ hãi và dè dặt, bởi Ngài là Thiên Chúa giầu lòng xót thương.
 Phạm Đức Hạnh, SJ

Thursday, December 21, 2017

Thứ Sáu III Mùa Vọng – Năm B – 22-12-2017

Thu Sau III MV
Luca 1:46-56
46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,47 thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.48 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!50 Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng.54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ha và cho con cháu đến muôn đời."56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Lời tán dương của Mẹ Maria có lẽ đã trở nên quen thuộc với tôi.  Trong lời kinh này đầy niềm vui, sự khiêm hạ, sự tán dương về lòng trung thành của Chúa đối với lời hứa của Ngài, và sự bênh vực của Chúa đối với những người bị loại ra bên lề xã hội.  Tôi có thể học được nơi Mẹ Maria những điều này.  Trong giờ cầu nguyện này tôi có thể nhìn lại cuộc sống của tôi, liệu Chúa có đáng được lời chúc tụng của tôi cho những gì Chúa đã làm cho tôi chăng?  Tôi có thấy Chúa đã làm những gì trong cuộc đời tôi? 

2.      Tôi có thể viết cho tôi một lời Magnificat như của Mẹ Maria, bằng ngôn từ của tôi để ca khen Chúa không?  Lời kinh này có thể trở thành lời kinh của tôi mỗi ngày và biết đâu người nào đó có thể dùng những lời kinh của tôi mà họ được đến gần Chúa hơn.
Phạm Đức Hạnh, SJ 

Wednesday, December 20, 2017

Thứ Năm III Mùa Vọng – Năm B – 21-12-2017

Thu Nam III MV
Luca 1:39-45
39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa.40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét.41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần,42 liền kêu lớn tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng.45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em."        
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Việc Mẹ Maria vội vã đến thăm Ê-li-sa-bét và con trong bụng của bà ấy nhảy mừng, đồng thời ba ta cũng được đầy Thánh thần nên chúc mừng Mẹ, có thể thể làm tôi liên tưởng đến câu nói của Thánh Inhaxio: “Người nào mang Chúa ở trong tim sẽ mang cả thiên đàng đến mọi nơi mà người ấy tới.”  Mẹ đã đem niềm vui, thiên đàng và Chúa đến cho người khác.  Tôi có thể bắt chước Mẹ Maria, từ nay tôi sẽ đem cả thiên đàng tới mọi nơi mà tôi đến, vì tôi cũng đang cưu mang Chúa mà, ít ra là sau mỗi lần cầu nguyện và rước lễ.  Tôi có thể làm điều này ngay sau giờ cầu nguyện này.

2.      Ê-li-sa-bét đã giúp Mẹ Maria nhận ra những ân huệ của Chúa đang thực hiện nơi Mẹ.  Tôi cũng có thể bắt chước bà ấy chỉ ra những ân sủng và việc làm của Chúa trong những người mà tôi tiếp xúc mỗi ngày chăng, thay vì gặp ai tôi cũng chỉ thấy những điều xấu, lỗi lầm và tiêu cực của họ?  
Phạm Đức Hạnh, SJ

Tuesday, December 19, 2017

Thứ Tư III Mùa Vọng – Năm B – 20-12-2017

Thu Tu III MV
Luca 1:18-25
26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét,27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà."29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.30 Sứ thần liền nói: "Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su.32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!"35 Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng.37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được."38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Trong ba ngày liền Giáo hội đã cho tôi nghe lại những chuyện lạ lùng mà Chúa đã làm qua Giuse, Gia-ca-ri-a và Maria.  Điểm chung của ba người này đều là rất có lòng yêu mến Chúa.  Dẫu có lòng yêu mến Chúa, nhưng đều ngỡ ngàng, băn khoăn và nghi ngờ về những gì Chúa mời gọi họ.  Tôi có thể thấy gần gũi với họ khi Chúa mời gọi.  Điều quan trọng là tôi cần học biết sự lắng nghe và đón nhận ý Chúa như các ngài.  Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn nói chuyện với Mẹ Maria về những gì tôi đang tìm thánh ý Chúa, hay về những gì tôi đang băn khoăn có nên nhận lời của Chúa hay không, hoặc về cách thức lắng nghe tiếng Chúa.  Trong giờ cầu nguyện này và trong Mùa Giáng Sinh này tôi có thể xin Mẹ dẫn tôi đến với Con của Mẹ, dạy tôi thêm về Con của Mẹ được chăng?
2.   “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được" thiên thần đã nói như thế với Mẹ Maria.  Có một khó khăn nào trong đời sống của tôi lúc này mà tôi cần nhờ đến Chúa không?  Tôi có thể chia sẻ khó khăn đó với Chúa xem sao.  Liệu lời của thiên thần có làm tôi mạnh dạn và tin tưởng hơn vào Chúa không?        
Phạm Đức Hạnh, SJ

Monday, December 18, 2017

Thứ Ba III Mùa Vọng – Năm B – 19-12-2017

Thu Ba III MVLuca 1:18-25
5 Thời vua Hê-rô-đê cai trị miền Giu-đê, có một vị tư tế thuộc nhóm A-vi-gia, tên là Da-ca-ri-a; vợ ông là Ê-li-sa-bét cũng thuộc dòng tộc tư tế A-ha-ron.6 Cả hai ông bà đều là người công chính trước mặt Thiên Chúa, sống đúng theo mọi điều răn và mệnh lệnh của Chúa, không ai chê trách được điều gì.7 Nhưng họ lại không có con, vì bà Ê-li-sa-bét là người hiếm hoi. Vả lại, cả hai đều đã cao niên.8 Sau đây là chuyện xảy ra trong lúc ông đang lo việc tế tự trước nhan Thiên Chúa khi đến phiên của nhóm ông:9 Trong cuộc bắt thăm thường lệ của hàng tư tế, ông đã trúng thăm được vào dâng hương trong Đền Thờ của Đức Chúa.10 Trong giờ dâng hương đó, toàn thể dân chúng cầu nguyện ở bên ngoài.11 Bỗng một sứ thần của Chúa hiện ra với ông, đứng bên phải hương án.12 Thấy vậy, ông Da-ca-ri-a bối rối, và nỗi sợ hãi ập xuống trên ông.13 Nhưng sứ thần bảo ông: "Này ông Da-ca-ri-a, đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nhận lời ông cầu xin: bà Ê-li-sa-bét vợ ông sẽ sinh cho ông một đứa con trai, và ông phải đặt tên cho con là Gio-an.14 Ông sẽ được vui mừng hớn hở, và nhiều người cũng được hỷ hoan ngày con trẻ chào đời.15 Vì em bé sẽ nên cao cả trước mặt Chúa. Rượu lạt rượu nồng em sẽ đều không uống. Và ngay khi còn trong lòng mẹ, em đã đầy Thánh Thần.16 Em sẽ đưa nhiều con cái Ít-ra-en về với Đức Chúa là Thiên Chúa của họ.17 Được đầy thần khí và quyền năng của ngôn sứ Ê-li-a, em sẽ đi trước mặt Chúa, để làm cho lòng cha ông quay về với con cháu, để làm cho tâm tư kẻ ngỗ nghịch lại hướng về nẻo chính đường ngay, và chuẩn bị một dân sẵn sàng đón Chúa."18 Ông Da-ca-ri-a thưa với sứ thần: "Dựa vào đâu mà tôi biết được điều ấy? Vì tôi đã già, và nhà tôi cũng đã lớn tuổi."19 Sứ thần đáp: "Tôi là Gáp-ri-en, hằng đứng chầu trước mặt Thiên Chúa, tôi được sai đến nói với ông và loan báo tin mừng ấy cho ông.20 Và này đây ông sẽ bị câm, không nói được, cho đến ngày các điều ấy xảy ra, bởi vì ông đã không tin lời tôi, là những lời sẽ được ứng nghiệm đúng thời đúng buổi."21 Dân chúng đợi ông Da-ca-ri-a, và lấy làm lạ sao ông ở lại trong cung thánh lâu như thế.22 Lúc đi ra, ông không nói với họ được, và dân chúng biết là ông đã thấy một thị kiến trong cung thánh. Còn ông, ông chỉ làm hiệu cho họ và vẫn bị câm.23 Khi thời gian phục vụ ở Đền Thờ đã mãn, ông trở về nhà.24 Ít lâu sau, bà Ê-li-sa-bét vợ ông có thai, bà ẩn mình năm tháng.25 Bà tự nhủ: "Chúa đã làm cho tôi như thế đó, khi Người thương cất nỗi hổ nhục tôi phải chịu trước mặt người đời."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Bài đọc hôm nay lại cho tôi thấy việc làm lạ lùng của Chúa nữa, gia đình của Gia-ca-ria mãi đến tuổi già mới có con.  Thiên Chúa luôn có một kế hoạch và cách thức làm việc rất khác và vượt trên mọi suy nghĩ của con người.  Có thể có những gì tôi xin mãi mà chưa được chăng?  Có những gì tôi xin mà mãi cho đến bây giờ tôi mới nhận ra Chúa là Ngài đã cho tôi từ lâu rồi?  Tôi có thể bước vào giờ cầu nguyện này bằng sự giận dữ, trách móc, hay biết ơn, tạ ơn, hoặc ngộ ra, trầm mình trước những gì Chúa đã làm cho tôi.
2.      Gia-ca-ria là một tư tế lãnh đạo cộng đoàn, nhưng đã bị thiên thần làm cho câm.  Dường như ông ta là một đại diện của giới trí thức của mọi thời đại, những kẻ mà tự cho mình là biết nhiều, biết hết và lý sự, không muốn mở lòng nghe bất cứ ai, Chúa đã để cho câm để có thể trở nên khiêm nhường hơn, nhận biết mình vẫn không hiểu hơn Thiên Chúa.  Tôi có thái độ trịch thượng của một người Công giáo chăng, một người lãnh đạo cộng đoàn, một gia trưởng, một tu sĩ hay linh mục chăng?  Hình ảnh của Gia-ca-ri-a dạy tôi điều gì?  Tôi có thể nói chuyện thêm với ông ta trong giờ cầu nguyện này, dầu biết rằng ông ta đang bị câm! 
Phạm Đức Hạnh, SJ 

Sunday, December 17, 2017

Thứ Hai III Mùa Vọng – Năm B – 18-12-2017

Thu Hai III MV
Mát-thêu 1:18-25
18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ."22 Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ:23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta."24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.25 Ông không ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là Giê-su. 
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.     Chỉ còn một tuần nữa là đến lễ Giáng sinh, lời Chúa hôm nay như chuẩn bị cho tôi trước biến cố lớn này, bằng cách cho tôi nghe về nguồn gốc giáng sinh của Chúa Giesu.  Dù câu truyện rất ngắn, nhưng có thể làm cho tôi suy nghĩ nhiều.  Tại sao một Thiên Chúa toàn năng lại đến trong xác phàm, nơi một làng hẻo lánh, bằng một cách thức đầy khó khăn và nguy hiểm?  Khó khăn và nguy hiểm vì Giuse có thể tố cáo Maria và người ta sẽ ném đá Maria cho đến chết.  Thiên Chúa đã phó mặc Con một của Ngài trong tay Giuse.  Tôi nghĩ sao về tình yêu Chúa cho tôi?  Ngài chấp nhận đến với tôi, ở trong tôi, một con người vô danh tiểu tốt, đầy bất toàn.  Tôi muốn nói gì với Chúa trong giờ cầu nguyện này?  
2.     Tôi cũng nghĩ sao về tâm trạng của Giuse?  Chắc chắn ông bối rối, hoang mang, bực tức, trăn trở và khó nghĩ tột độ.  Chắc chắn ông đã cầu nguyện nhiều.  Và rồi ông đã được thiên thần cho câu trả lời và chấn an ông.  Có một điều gì đau thương và khó nghĩ trong tôi lúc này chăng?  Tôi có thể cầu nguyện, tôi có thể nói chuyện và bàn hỏi với Chúa xem sao.  Tôi muốn học nơi Giuse, sự âm thầm và nhạy bén trước tiếng nói của Chúa.     
Phạm Đức Hạnh, SJ

Saturday, December 16, 2017

Chúa Nhật III Mùa Vọng – Năm B – 17-12-2017

Chua Nhat III MV
Isaia 61:1-3
1 Thần khí của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng ngự trên tôi, vì ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong tôi, sai đi báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân, 2 công bố một năm hồng ân của ĐỨC CHÚA, một ngày báo phục của Thiên Chúa chúng ta; Người sai tôi đi yên ủi mọi kẻ khóc than,3 tặng cho những kẻ khóc than ở Xi-on tấm khăn đại lễ thay tro bụi, dầu thơm hoan lạc thay tang chế, áo ngày hội thay tâm thần sầu não.
(Trích Sách Isaia bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/cuu%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Tôi có thể tưởng thấy rằng Isaia viết và công bố những lời trên, lòng ông rộn ràng một niềm vui, ông nhảy múa trong hoan lạc vì Chúa đã xức dầu cho ông và mời ông đi rao giảng tin vui.  Tôi có thể tự hỏi chính mình: Tôi cũng đã được xức dầu khi chịu phép rửa, Chúa cũng đã sai tôi đi loan báo tin vui.  Tôi có phấn khởi không?  Tôi có rạo rực niềm vui không?  Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn xem lại đời sống của tôi, bao lâu nay tôi loan báo tin vui hay tin dữ?  Tin mừng sự sống hay tin trừng phạt?  Có một điều chắc chắn tôi không thể loan tin vui ở mọi nơi tôi đến nếu lòng tôi không vui, không rạo rực niềm hoan lạc.  Nếu tôi không có được niềm vui, hãy xin cho có được niềm vui ngay trong giờ cầu nguyện này.
2.      Lời của Isaia đầy lạc quan, có sức chữa lành, có khả năng làm dịu mọi cơn đau, có sức mạnh lau sạch mọi giọt nước mắt và xóa đi mọi lầm than của cuộc sống.  Chúa Giêsu trước khi đi rao giảng Ngài cũng đã chọn lời trên của Isaia làm phương châm sống và làm việc, để rồi từ đó cho đến cuối các sách tin mừng, Ngài chỉ chuyên lo loan báo tin vui, chữa lành, cho kẻ đói ăn, chống lại bất công và xua trừ sự dữ.  Tôi muốn đọc lại những lời trên của Isaia và chọn những lời này làm kim chỉ nam, phương châm sống từng ngày của tôi. 
Phạm Đức Hạnh, SJ 

Friday, December 15, 2017

Thứ Bảy II Mùa Vọng – Năm B – 16-12-2017

Thu Bay II MV
Mát-thêu 17:9-13
9 Đang khi thầy trò từ trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông rằng: "Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy [Chúa biến hình], cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy."10 Các môn đệ hỏi Người rằng: "Vậy sao các kinh sư lại nói Ê-li-a phải đến trước?"11 Người đáp: "Ông Ê-li-a phải đến để chỉnh đốn mọi sự.12 Nhưng Thầy nói cho anh em biết: ông Ê-li-a đã đến rồi mà họ không nhận ra, lại còn xử với ông theo ý họ muốn. Con Người cũng sẽ phải đau khổ vì họ như thế."13 Bấy giờ các môn đệ hiểu Người có ý nói về ông Gio-an Tẩy Giả.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Bài đọc hôm nay có thể làm tôi cứ vương vấn mãi một câu hỏi về sự xuất hiện của Ê-li-a và Chúa Giêsu: Tại sao lại có sự lạ là người ta đã không nhận ra Ê-li-a và Chúa Giêsu?  Người ta không thể nhận ra Ê-li-a cũng còn hiểu được vì ông dù là một tiên tri, nhưng cũng chỉ là một con người.  Ông ta sinh ra và lớn lên trong thời gian, khoảng thế kỷ 9 trước Chúa giáng sinh.  Tuy nhiên Chúa Giêsu là một Thiên Chúa vĩnh hằng, Ngài xuất hiện từ đời đời và đã sinh ra làm người cách đây 2000 năm, người Do-thái đã không nhận ra Ngài, nhưng tôi có chắc tôi nhận ra Ngài ngày hôm nay không, hay tôi cũng mê muội như những Người Do-thái thời xưa?  Nếu tôi nhận ra Ngài, tôi yêu mến Ngài đến mức nào?  Tôi nói chuyện với Ngài thường xuyên mỗi ngày như thế nào?  Nếu không, tại sao tôi lại không? Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn gặp riêng Chúa Giêsu và nói chuyện với Ngài.  Có thể hỏi xem Ngài thường ở đâu trong một ngày sống của tôi?  Xem Ngài thương tôi, thích tôi như thế nào và ở điểm nào?  Đồng thời tôi thích Ngài đến mức nào và ra sao?
2.   Mát-thêu có một lối viết rất thẳng thắn và mộc mạc.  Ngài để lộ sự ngốc nghếch của các môn đệ, chẳng giấu diếm gì cả.  Chúa Giêsu đang nói với cá môn đệ về sự ngộ nhận của dân chúng đối với sự xuất hiện của Ê-li-a và của chính Ngài, nhưng các ông lại hiểu Chúa đang nói về Gioan Tẩy giả!  Ngố quá!  Nhưng không chừng tôi cũng có cái ngố giống họ đấy.  Có phải tôi vẫn thường ngộ nhận khi Chúa hằng ở bên tôi vậy mà tôi vẫn cảm thấy cô đơn?  Có phải tôi vẫn thường ngộ nhận những việc làm rất tốt của một ai đó và cho rằng hắn làm chỉ vì một động lực thầm kín là mong được nổi tiếng, có cơ hội làm ăn?  Có phải tôi vẫn thường ngộ nhận khi sự ác và ma quỉ làm mà tưởng rằng đó là của Chúa, chẳng hạn khi thiên tai, chiến tranh, chết chóc và bệnh tật xảy ra, tôi thường phán một câu thẳng thừng: Chúa phạt!  Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này?  Tôi muốn xin lỗi Chúa về những ngộ nhận của tôi và xin Ngài giúp tôi sáng suốt tránh những ngộ nhận giữa Chúa và ma quỉ.
 Phạm Đức Hạnh, SJ