11 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới
giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.12 Lúc Người vào một làng
kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa13 và
kêu lớn tiếng: "Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi!"14 Thấy
vậy, Đức Giê-su bảo họ: "Hãy đi trình diện với các tư tế." Đang khi
đi thì họ được sạch.15 Một người trong bọn, thấy mình được
khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.16 Anh
ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri.17 Đức
Giê-su mới nói: "Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín
người kia đâu? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên
Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này? ".19 Rồi Người nói
với anh ta: "Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Hôm nay đã gần cuối
năm, Giáo hội cho tôi nghe lại bài đọc về lòng biết ơn trong Phúc âm Luca. Trong đó tôi thấy sự thất vọng của Chúa Giêsu
về chin trong mười người phong hủi được chữa lành, nhưng vô ơn. Thi sĩ Shakespeare có lần viết: “Gió đông thổi,
cứ thổi lạnh thêm, nhưng không lạnh bằng lòng của kẻ phụ ơn.” Liệu Chúa Giêsu
có thất vọng về tôi mỗi khi chiều về, hay vào những dịp cuối năm như hôm nay, bởi
cuối ngày, cuối năm rồi tôi vẫn chẳng thấy có gì để cám ơn Chúa? Thậm chí bao nhiêu năm nay tôi cũng chưa từng
một lần đi lễ, cầu nguyện vì lòng mến và biết ơn, trái lại tôi đã đi lễ và cầu
nguyện chỉ vì luật buộc, không đi lễ thì “tội lòi mắt ra”, hoặc chết xuống hỏa
ngục? Có một điều gì tôi muốn cám ơn
Chúa trong lúc này không?
2. Chúa Giêsu hài lòng về
sự biết ơn của người phong hủi Samari sau khi anh ta được chữa lành. Nếu có một
ơn gì tôi cần xin cho cả cuộc đời còn lại của tôi, có lẽ là: “Lạy Chúa xin giúp
con luôn biết sống biết ơn Chúa trong mọi lúc.”
Tôi có thể bắt đầu xin ngay trong lúc này.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment