Mát-thêu 25:1-13
1 "Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ
cầm đèn ra đón chú rể.2 Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và
năm cô khôn.3 Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu
theo. 4Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo.5 Vì
chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả.6 Nửa đêm, có
tiếng la lên: "Chú rể kia rồi, ra đón đi!"7 Bấy giờ
tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn.8 Các cô
dại nói với các cô khôn rằng: "Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn
của chúng em tắt mất rồi!"9 Các cô khôn đáp: "Sợ
không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì
hơn."10 Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những
cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại.11 Sau
cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi: "Thưa Ngài, thưa Ngài! mở cửa cho
chúng tôi với!"12 Nhưng Người đáp: "Tôi bảo thật các
cô, tôi không biết các cô là ai cả!"13 Vậy anh em hãy canh
thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các
Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Trước hết dụ ngôn trên không nhằm mục đích luân lý, cho nên
đừng vội bất bình vì những cô có dầu đã không giúp những cô không có dầu. Mục đích của dụ ngôn trên nhắm vào đời sống
tâm linh, ở đó mỗi người sẽ phải tự có trách nhiệm về đời sống của mình mà
không ai có thể giúp được. Vì thế sự
khôn ngoan đích thực của mỗi người là luôn biết chuẩn bị cho những gì là cùng
đích của cuộc đời. Tôi đã chuẩn bị ra
sao? Tôi thuộc loại người có dầu hay
không có dầu? Tôi muốn nói chuyện với
Chúa trong lúc này và hỏi Ngài xem tôi cần phải chuẩn bị những gì để gọi là
khôn ngoan thật sự?
2.
Hình ảnh chàng rể đến vào những lúc đêm khuya, những khi sự
chờ đợi đã mệt mỏi, điều này dễ làm cho người chờ trở nên lơ là và không để
ý. Sự xuất hiện của chàng rể cũng là bất
ngờ. Dụ ngôn muốn dẫn tôi vào sự tỉnh
thức và tỉnh thức trong khôn ngoan. Tôi
cần làm những gì để tôi luôn tỉnh thức, để giữa mọi sự bề bộn và lo toan của
cuộc sống tôi luôn tỉnh thức và sẵn sàng đầy dầu. Mỗi giờ cầu nguyện trong ngày có thể là những
giây phút làm cho tôi trở nên tỉnh táo hơn trong ngày chăng? Những giây phút chìm sâu trong đối thoại với
Thiên Chúa là những giây phút tôi châm dầu cho đầy bình chăng? Tôi muốn làm những việc này đều đặn hơn mỗi
ngày.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment