Luca 10:1-9
Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: ‘Bình an cho nhà này!’ Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: ‘Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông’.”
(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
Hôm nay là lễ kính Thánh Luca, Thánh Sử, tác giả của bài đọc hôm nay. Phúc âm Luca là Phúc âm của cầu nguyện và là Phúc âm của người nghèo. Tôi có thể thấy cả hai chủ đích này nằm trong bài đọc hôm nay. Thứ nhất, cầu nguyện. Đỉnh cao của cầu nguyện là dẫn tôi đến gặp Chúa, tin tưởng và phó thác tuyệt đối ở Ngài. Trong bài đọc hôm nay, Chúa Giêsu sai các môn đệ đi như: “chiên con vào giữa bầy sói.” Có sự mong manh, mỏng giòn, yếu đuối hơn hình ảnh chiên con, ấy vậy mà chiên con ấy hôm nay được gởi vào giữa bầy sói. Chúa muốn nói gì với tôi ở hình ảnh này? Có khi nào tôi cũng thấy mình như chiên con ở giữa bầy sói không? Tôi đã làm gì những lúc ấy? Tôi có nhận thấy Chúa ở với tôi những lúc ấy? Tôi muốn nói gì với Chúa trong giây phút này?
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý đến khía cạnh thứ hai của Phúc âm Luca, đó là sự khó nghèo. Theo Chúa Giêsu có một đòi hỏi triệt để là trở nên khó nghèo. Không phải là Chúa Giêsu khinh chê tiền bạc, không phải là Ngài nói tôi sống không cần tiền. Điều Chúa Giêsu thật sự muốn tôi nhìn lại cuộc sống của tôi, đâu là cái mà tôi nương tựa, đến mức chẳng cần Chúa nữa? Đâu là cái đang làm chủ, lấy mất sự tự do trong tôi? Tôi nhận thấy cần phải làm gì để tôi được tự do hơn và có được Thiên Chúa cách trọn vẹn hơn? Tôi ngồi bên Chúa trong những giây phút còn lại của giờ cầu nguyện này để kiểm điểm đời sống và để được ở bên Chúa một cách gần gũi, sâu đậm hơn.
0 comments:
Post a Comment