Ét-ra 9:5-9
Tôi là Ét-ra. Vào giờ dâng lễ phẩm ban chiều, tôi mới trỗi dậy sau khi thoát khỏi cơn sầu khổ; tôi xé rách áo dài trong, áo choàng ngoài, rồi quỳ gối, giơ tay lên Đức Chúa, Thiên Chúa của tôi và thưa với Người:
“Lạy Thiên Chúa của con, con thật xấu hổ thẹn thùng khi ngẩng mặt lên Ngài, lạy Thiên Chúa của con, vì tội chúng con quá nhiều, đến nỗi ngập đầu ngập cổ, lỗi chúng con cứ chồng chất lên mãi tới trời. Từ thời tổ tiên chúng con cho đến ngày nay, vì chúng con đã mắc lỗi nặng và phạm tội, nên các vua và các tư tế của chúng con đã bị nộp vào tay vua chúa các nước ngoại bang; chúng con đã bị nộp cho gươm giáo, phải đi đày, bị cướp bóc và bẽ mặt hổ ngươi như ngày hôm nay. Và bây giờ, chỉ mới đây, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng con, ban cho chúng con ân huệ này là để lại cho chúng con một số người sống sót, và cho chúng con được một chỗ ở vững chắc trong nơi thánh của Ngài; như thế, Thiên Chúa chúng con đã toả ánh sáng làm cho đôi mắt chúng con được rạng ngời, và ban cho chúng con một chút sinh lực giữa cảnh đời nô lệ lầm than. Tuy chúng con là những kẻ nô lệ, Thiên Chúa chúng con đã không bỏ rơi chúng con trong cảnh nô lệ đó. Ngài đã làm cho các vua Ba-tư tỏ lòng thương yêu chúng con, khiến chúng con được hồi sinh mà dựng lại Nhà Thiên Chúa chúng con, tái thiết ngôi Nhà đã hoang tàn, và xây lại tường thành tại Giê-ru-sa-lem ở Giu-đa.”
(Trích Sách Ét-ra, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading. Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)
Gợi ý cầu nguyện
Tôi tiếp tục đọc và cầu nguyện với Sách Ét-ra. Bài đọc hôm nay cho tôi thấy, Tiên tri Ét-ra kinh ngạc trước mức độ đức tin Do-thái bị pha loãng bởi sự đồng hóa văn hóa trong thời kỳ lưu đày ở Babylon. Có bao nhiêu quốc gia trên thế giới tự xưng là Kitô giáo đối xử tử tế với người nghèo, người lạ, và trái đất như Chúa muốn chúng ta làm? Có bao nhiêu quốc gia trong số này thực sự công bằng? Có bao nhiêu quốc gia có lòng trắc ẩn? Liệu “quốc gia của tôi trên hết” có thực sự có thái độ của Kitô giáo không? Thánh Thomas More đã tử đạo vì sự phản đối của ông đối với nền văn hóa thống trị thời bấy giờ. Những lời cuối cùng của ông là: “Tôi chết như một tôi tớ tốt của Đức Vua và trước hết là của Chúa”. Chúa Giêsu cũng đã bị xử tử như một kẻ thù của Đế chế. Tôi được kêu gọi chống lại nền văn hóa thịnh hành của thời đại và nơi chốn của mình như thế nào? Chúa nhìn nhận quốc gia của tôi như thế nào? Trong bối cảnh của riêng tôi, Chúa muốn tôi trở thành muối và men như thế nào?
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và suy ngẫm xem những lời của Ét-ra có thể áp dụng như thế nào ngày nay. Chúa đang mời gọi tôi sửa chữa, xây dựng lại và tạo ra điều gì đó tốt đẹp trên thế giới như thế nào?
0 comments:
Post a Comment