Công Vụ Tông Đồ 22:30, 23:6-11
Hôm ấy, vì muốn biết chắc chắn người Do-thái tố cáo ông Phao-lô về điều gì, vị chỉ huy cơ đội tháo xiềng cho ông và ra lệnh cho các thượng tế và toàn thể Thượng Hội Đồng họp lại, rồi ông đưa ông Phao-lô từ đồn xuống, để ra trước mặt họ.
Ông Phao-lô biết rằng một phần Thượng Hội Đồng thuộc phái Xa-đốc, còn phần kia thuộc phái Pha-ri-sêu, nên ông nói lớn tiếng giữa hội nghị: “Thưa anh em, tôi là người Pha-ri-sêu, thuộc dòng dõi Pha-ri-sêu; chính vì hy vọng rằng kẻ chết sẽ sống lại mà tôi bị đưa ra xét xử.” Ông vừa nói thế, thì người Pha-ri-sêu và người Xa-đốc chống đối nhau, khiến hội nghị chia rẽ. Thật vậy, người Xa-đốc chủ trương rằng chẳng có sự sống lại, chẳng có thiên sứ hay quỷ thần; còn người Pha-ri-sêu thì lại tin là có. Người ta la lối om sòm. Có mấy kinh sư thuộc phái Pha-ri-sêu đứng lên phản đối mạnh mẽ: “Chúng tôi không thấy người này có gì là xấu. Biết đâu một vị thần hay một thiên sứ đã nói với ông ấy?” Hai bên chống đối gay gắt đến nỗi vị chỉ huy sợ người ta xé xác ông Phao-lô, nên mới ra lệnh cho lính xuống lôi ông ra khỏi đám người đó mà đưa về đồn. Đêm ấy Chúa đến bên ông Phao-lô và nói: “Hãy vững lòng! Con đã long trọng làm chứng cho Thầy ở Giê-ru-sa-lem thế nào, thì con cũng phải làm chứng như vậy tại Rô-ma nữa.”
(Trích Tông Đồ Công Vụ, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading. Những câu hỏi suy niệm sau đây được diễn dịch từ: https://prayasyougo.org/)
Gợi ý cầu nguyện
Bài đọc hôm nay tôi được chứng kiến một bối cảnh đầy sôi nổi và ngoạn mục. Trong đó, tôi có thể cảm thấy những lời lẽ của Phao-lô đầy khôn ngoan và đúng lúc, giúp ngài được an toàn. Phao-lô nhận thấy một số đối thủ của ngài là người Xa-đốc, trong khi những người khác là người Pha-ri-siêu, hai nhóm đối đầu nhau gay gắt. Làm thế nào để tôi có được sự khôn ngoan như Phaolô khi rao giảng Tin mừng, nếu không phải dựa vào Chúa Thánh Thần? Tôi có thể thích nghi và uyển chuyển trong những tình huống như Phaolô không? Có lẽ một nhóm hoặc một người nào đó trong cuộc sống của tôi, tại thời điểm này, được ích thiêng từ sự khôn ngoan mà tôi có trong Thánh Thần? Chúa đứng gần Phaolô và nói: “Hãy can đảm lên”. Tôi đã bao giờ trải nghiệm một lời thì thầm như vậy từ Chúa chưa?
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và để ý điều gì thực sự khiến tôi ấn tượng nhất, ở đây và ngay lúc này? Cuối cùng, tôi muốn nhìn lại khoảng thời gian suy ngẫm này. Tôi nhận thấy những suy nghĩ và cảm xúc nào nảy sinh trong chính mình? Tôi có nghĩ rằng mình có thể biến chúng thành lời cầu nguyện không?
0 comments:
Post a Comment